Chương trước
Chương sau
Ngồi nhìn tài liệu trong phòng làm việc mà không yên lòng, tâm tư toàn đặt ở không gian, Khúc Phàm vào không gian tu luyện đã ba ngày, anh dùng hai ngày đầu để tẩy tinh phạt tủy, bỏ đi tạp chất trong cơ thể, hôm qua bắt đầu tiến vào tu luyện.
Đặt tài liệu xuống, cảm giác không giúp được gì khiến cậu thực khó chịu. Ngồi dựa lên ghế ngẩng người, dù sao cũng không đọc được, thôi vào không gian đi. Đến nơi Khúc Phàm ngồi thiền trước, nhìn anh ngồi xếp bằng bên cạnh hồ nước, ngũ tâm hướng trời, Thước Nhạc thấy linh khí chảy vào thân thể anh, tuy mới ba ngày, Khúc Phàm đã có thay đổi rất lớn, bỏ đi tạp chất trên người, làn da tuy không trắng noãn mềm mại, màu da đồng lại trở nên sáng bóng chắc khỏe, tóc cứng chắc khí vũ hiên ngang, vẻ mặt chính khí.
Thấy anh không có dấu hiệu tỉnh lại, Thước Nhạc rời hồ nước đi tới bên thảo nguyên, hạt giống mà cục mật vụ cho cậu được trồng ở gần đây, nói ra thực vật trong không gian của cậu rất đầy đủ, nhưng đều là những thực vật bình thường, những hạt giống này lại khác. Khúc Phàm biết tác dụng của cây song sắc, nói cậu trồng một ít trong không gian, sự sinh trưởng trong không gian rất nhanh, sau này chỉ cần đưa cục mật vụ một hai cây là được rồi. Cậu nghĩ cũng đúng, nhưng không thể trồng ở chỗ người nhà hay đi, cây song sắc được cậu trồng ở một hòn đảo nhỏ, bị tảng đá bao trùm, chỉ có vài ngọn cỏ nhỏ, bốn cây song sắc được cậu trồng ở đó, cái cây đặc biệt này hấp thu linh khí, chưa được một ngày đêm đã mọc đầy đảo. Phiến lá to bằng hai bàn tay, đỏ xanh giao nhau màu sắc diễm lệ, bốn cây song sắc thân to như cánh tay, nở hoa màu đỏ và xanh, đây cũng là lần đầu tiên Thước Nhạc thấy hoa màu xanh như vậy, đóa hoa xanh to bằng cái bát, giống như màu lá, đóa hoa đỏ cũng vậy, đỏ tươi rực rỡ, nhìn từ xa, phân không rõ hoa và lá, nghĩ không lâu có lẽ sẽ có hạt giống rụng xuống.
Vì chưa biết tác dụng của các loại thực vật khác, Thước Nhạc không dám mạo hiểm trồng trong không gian, đều được trồng riêng trong chậu hoa, tưới nước không gian, chờ nó lớn, giờ đã được ba cây, loại dây bầu, hai loại cây dâu, nghiên cứu tỉ mỉ, ba cây đó không có gì nguy hiểm, dây bầu được cậu trồng ở đất trồng rau, dù sao bên đó có không ít dây bầu, không có gì lạ, để nó sớm mọc ra quả bầu Thước Nhạc tưới không ít nước hồ, nhờ thế mới phát hiện sự khác biệt của dây bầu này, nó lớn quá chậm, cây song sắc chỉ cần rót một nửa lượng này, đã mọc đầy đảo, nhưng cây bầu này lại chỉ mọc dài hai mét, tốc độ này ở trong không gian thực bất thường, cho dù là cây tử đàn lớn lên còn nhanh hơn nó. Nếu chờ nó mọc quả bầu thì phải đến ngày tháng nào chứ. Đó là chưa nói lấy hạt giống. Hai cây dâu cũng không mong chờ, lớn lên rất nhanh, tưới nước, cao hơn hai mét, nhưng thoạt nhìn bộ dáng chỉ ở thời kì niên thiếu, chừ nó trưởng thành cũng cần thời gian rất lâu, vả lại giờ nhìn cũng không khác gì cây dâu bình thường, Thước Nhạc trồng nó tại một bên vườn rau không quản nó.
Mà điều mang lại kinh hỉ cho cậu nhiều nhất chính là cỏ lông rồng (1) trong không gian, cỏ lông rồng có hàm lượng lignin thấp, hàm lượng xenlulo cao, sợi dài nhỏ, mềm dẻo, dễ làm hồ, tẩy trắng, dùng tạo giấy chất lượng cao, sợi tơ nhân tạo, nguyên liệu làm bông chất lượng tốt, cũng là nguyên liệu thượng hạng cho việc biên chế hàng thủ công. Loại cỏ này có không ít trong không gian, vì nó không kết quả thích hợp cho việc làm hàng mây, nên không ít hàng mây đều dùng loại cỏ này và lá hương bồ pha trộn, cho nên Thước Nhạc không xa lại gì với nó. Điều khác biệt duy nhất của nó là cỏ lông rồng trong không gian là nó chứa lượng lớn linh khí, không sai chính là linh khí, không phải là hấp thu từ không gian, mà do chính nó sinh ra. Phát hiện điểm này Thước Nhạc trồng cỏ lông rồng tại bờ sông bên kia thảo nguyên, rễ cây sinh sôi nảy nở, một hai ngày mọc tràn đây hơn nửa mẫu, Thước Nhạc không chút keo kiệt việc tưới nước hồ cho nó.
Tới nơi trồng cỏ lông rồng, nơi đó linh khí rất dày đặc, ngồi bên cạnh cỏ lông rồng, dùng tay chạm vào một gốc cây, cảm giác linh khí trong nó, tuy không quá nhiều nhưng cuồn cuộn không ngừng, uhm, Thước Nhạc bỗng sửng sốt, vì linh khí tiến vào tay cậu đụng nó, cậu cũng cảm giác được nó lại hấp một ít linh khí bên ngoại bổ sung, không giống như cậu nghĩ là tự sinh ra, chuyện này khiến cậu thấy thực thú vị, Thước Nhạc liền hấp thu toàn bộ linh khí trong một cây cỏ lông rồng, chuyện này với cậu thì rất dễ dàng, nhờ mấy đứa nhỏ giờ thân thể của cậu thả ra hay hấp linh khí đơn giản như hô hấp vậy. Hấp thu xong, Thước Nhạc dùng tay cảm giác sự thay đổi linh khí của nó, a, một phần nhỏ là tự sinh ra, còn lại phần lớn là hấp thu từ bên ngoài.
Thước Nhạc đột nhiên có một suy đoán, thu thập cỏ lông rồng, đồng thời hấp thu sạch linh khí trong nó, quả thực cây cỏ lông rồng này bổ sung linh khí từ ngoại giới, tốc độ tuy chậm chút, nhưng nó xác thực có thể hấp thu linh khí. Quá thần kỳ, lại cỏ này trồng trên đất sẽ sinh ra linh khí, linh khí dư thừa tỏa ra bốn phía, cũng có thể hấp thu linh khí từ bên ngoài, khiến hàm lượng linh khí của nó luôn đạt một giá trị nhất định, quả thực là cỏ tiên. Thước Nhạc thậm chí ngay lập tức muốn trồng nó trong viện nhà mình, xem ra còn phải trồng thêm, chờ nó trưởng thành bện một cái bồ đoàn, Khúc Phàm ngồi trên đó tu luyện sẽ có lợi hơn. Người nhà ngủ trên nó cũng tốt cho thân thể.
Thấy tác dụng cường đại của cỏ lông rồng Thước Nhạc lại chạy tới chạy lui bên cạnh dây bầu và cây dâu nửa ngày, cây song sắc và cỏ lông rồng đã lợi hại như vậy, không thể nào hai loại này không có tác dụng gì. Đáng tiếc là chúng lớn quá chậm, cái gì cũng chưa nhìn ra. Có điều phía lá cây dâu quá thật rất lớn, có phải nên nuôi ít tằm không nhỉ. Nghĩ lại thì hay thôi đi.
Buổi tối ăn cơm xong, Thước Nhạc một mình ở hậu viện viết luận văn tiến sĩ, thời gian thực tập tại khoa não ngoại cậu tích lũy rất nhiều kinh nghiệm, khoa não ngoại của bệnh viện trực thuộc Hoa Cảnh rất có danh tiếng trong nước, các loại ca bệnh cũng nhiều, có giúp ích rất nhiều cho luận văn của cậu.
Từ ngày nghe Khúc Phàm nói, Thước Nhạc tỉ mỉ hồi tưởng lại, thân thể cậu phát triển không giống những người khác, có lẽ nên nói, từ hồi cao trung đã có dự triệu, lúc đó thân thể cậu còn nhờ hoa sen cải tạo, sự phát dục cũng rất ít, sau khi lên đại học từ năm hai thì không còn thay đổi, chỉ có lúc hoa sen thứ hai nở mới có thay đổi, sau đó mỗi lần có con cũng phát triển theo hướng tốt. Cậu còn nhớ hai năm trước lúc cạo râu cho Khúc Phàm còn ước ao, cậu không có râu, khi đó cậu nghĩ chưa tới lúc, giờ ngẫm lại, sự cải tạo của hoa sen đối với cậu, không đến mức một chút cũng không lớn, giờ xem ra ngoại trừ một vài chỗ đặc biệt những thứ khác đều thực bình thường.
Nhưng chuyện này không thể không khiến cậu cảnh giác, có thể giờ còn trẻ người khác không chú ý, nhưng qua hai năm tuổi lớn rồi, thì lại khác. Cậu sắp hai mươi sáu tuổi rồi, chờ ba mươi sợ là người khác cũng nhìn ra, nói vậy, cậu còn có thể làm việc ở bệnh viện sao? Tình hình không quá lạc quan? Nhưng dù thế nào, học vị vẫn phải lấy.
Khúc Phàm nhập định bảy ngày, cộng với ba ngày tẩy tinh phạt tủy, đã tu luyện mười ngày, cuốn sách trúc cơ, thật là cơ sở nhập môn, nhưng đã mấy trăm một ngàn năm không ai trúc cơ thành công, là vì không đủ linh khí, người trúc cơ thành công cũng là nhờ công pháp đặc thù, còn như loại công pháp đơn giản lại hữu dụng thế này thì không còn mấy ai sử dụng. Vì vậy, nó mới có thể truyền ra ngoài.
Bắt đầu tu luyện Khúc Phàm vượt qua thời khắc thống khổ nhất, linh khí vào cơ thể cọ rửa từng tế bào, tạp chất bên trong bị đẩy ra ngoài, lúc đầu trên người anh có một tầng dầu trơn màu đen, điều này cũng một phần nhờ uống nước hồ, nếu không có lẽ còn nhiều hơn, ba ngày sau cả người anh như thoát thai hoán cốt, ngũ cảm tăng cường, vân lá trong vòng một cây số, con cá bơi trong nước sông xa xa hay tiếng dòng nước chảy, cùng với linh khí lượn lờ như mây mờ ảo trong không gian. Thân thể anh như dung nhập vào cảm giác huyền diệu đó. Thế giới trở nên khác. Không dừng lại, Khúc Phàm bắt đầu lần nhập định đầu tiên, thân thể hoàn toàn được khai thông, mỗi một lỗ chân lông đều hô hấp, linh khí nhập thể không có cách trở, không theo một đường cố định, bổ sung cho từng tế bào, dẫn đường linh khí vào đan điền, dần dần ngưng kết.
Sự hoạt bát của hỏa, mềm mại của thủy, nặng nề của thổ, sắc bén của kim, ôn hòa của mộc, có lẽ do Khúc Phàm từng tu luyện tinh thần lực, lần này trong lúc tu hành anh có thể cảm giác được các loại nguyên tố trong không gian. Những nguyên tố này theo linh khí nhập vào thân thể anh. Có điều năm nguyên tố này ít an ổn, va chạm lung tung trong cơ thể anh, không có một giây yên tĩnh, không có cách nào, Khúc Phàm chỉ có thể phân ra tinh thần dẫn đường những nguyên tố này vào trong đan điền, anh không biết tác dụng của chúng, dù sao còn rất xa lạ với tu luyện, nhưng giờ anh chỉ có thể làm vậy, nguyên tố tiến nhập cơ thể xếp hàng theo nguyên tắc tương khắc ngũ hành, rốt cục đạt tới cân đối. Tất cả khôi phục bình tĩnh.
Linh khí trong không gian giảm bớt, đan điền bão hòa, dùng thần thức tra đan điền, Khúc Phàm phát hiện đan điền có vật thể hình hạt sen phát sáng, tinh quang tản ra, có dấu hiệu xuyên thấu, nhíu mày, hình như mình tu luyện hơi nhanh, hình như đã đạt tới trạng thái đầu toàn chiếu. Hai tay duỗi ra hai bên, thân thể giống như đột ngột bổ ra, bắn thẳng về phía trước, bay lên nhẹ nhàng, nhảy cao tới bốn mét, rớt xuống mờ ảo nhẹ như lông hồng, khóe môi giương lên có chút đắc ý, chính xác đã tiến vào giai đoạn đầu của toàn chiếu. Không gian thật sự là phúc địa.
Nóng ruột muốn để Thước Nhạc biết tin tốt này, nhìn đồng hồ, lúc này ở bên ngoài đang là nửa đêm, thôi đợi ngày mai đi, để khỏi buồn chán, một mình trong không gian xem xét sự biến hóa của cơ thể. Đợi ngày mai khiến cậu nhìn thành quả tu luyện của anh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.