Khụ khụ…khụ…Thước mẫu liếc nhìn con trai mình, còn đang ăn, làm gì như kẻ choáng váng vậy chứ.
Thước Nhạc đỏ mặt nhìn mẫu thân, vội cúi đầu ăn. Khúc Phàm mím môi cười gắp đồ ăn cho cậu. Không trách sao Thước Nhạc lại vui vẻ, sau cuộc trò chuyện, có một người nguyện ý cùng mình cả đời, vĩnh viễn, cùng nhau đối mặt với tương lai, so với cái gì kiếp sau còn khiến ta cảm động hơn, cho nên ngồi trên bàn cơm Thước Nhạc ngực ngọt ngào không kiềm nổi, vui vẻ đến không còn người khác trong mắt.
Trong số mọi người ngồi ở bàn cơm, mấy đứa trẻ chăm chú ăn cũng liếc nhìn ba ba nhà mình, có chuyện gì vui vậy? Nếu lúc này nói với ba ba không muốn đi nhà trẻ, ba ba có đồng ý không nhỉ? Trong đầu Kì Kì nghĩ làm thế nào lợi dụng tâm trạng tốt của ba ba.
“Ba ba, máy tính của con cần đổi một CPU mới.” Tiếu Tiếu thả đũa nhìn Thước Nhạc nói.
“Ừ, vậy đổi đi.” Gắp một con cua lớn cho Tiếu Tiếu.
“Vậy ba ba đổi cho con Intel Core i7 Extreme loại mới nhất nha.”
“Được rồi, con cứ lựa cái nào hợp ý đi.” Không nghĩ kĩ, thuận miệng đồng ý. Giờ trong đầu cậu không thể chứa cái gì khác rồi.
Khúc Phàm ngồi bên trợn mắt ngạc nhiên “Tiếu Tiếu.” Cảnh cáo con trai không nên nhân lúc nhà cháy mà đi hôi của. Kì Kì ở bên hối hận bỉu môi, sao mình lại không mở miệng chứ.
Thước Nhạc tức giận ngồi trên tháp nhìn Khúc Phàm nghiên cứu cái cây, “Sao anh không nói tỉnh em, lại để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-di-tu-hanh/254820/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.