“Kết thúc phẫu thuật, khâu lại.” Bác sĩ Từ bước lui lại, nhường vị trí.
Trợ thủ tiến lên, tiếp nhận công việc, bác sĩ Từ nhìn thủ pháp tinh chuẩn thành thạo của trợ thủ, gật đầu xoay người rời phòng phẫu thuật.
Cửa phòng phẫu thuật tắt, một bác sĩ mặc đồ phẫu thuật đi ra.
Người nhà bệnh nhân vừa thấy, liền tiến tới, “Bác sĩ, ba tôi thế nào?”
Mở khẩu trang, lộ ra khuôn mặt trẻ tuấn mỹ, thoạt nhìn như một sinh viên vừa vào đại học, vị bác sĩ trẻ cười với người nhà bệnh nhân “Giải phẫu rất thành công, bệnh nhân đưa thẳng qua phòng giám sát rồi, sáng mai là có thể tỉnh, nhưng vẫn phải ở phòng giám sát bốn mươi tám tiếng, mọi người giờ chỉ có thể đứng ngoài nhìn.”
“Thực sự cảm tạ bác sĩ.” Người nhà bệnh nhân trên mặt lộ ra tươi cười vui mừng.
Vị bác sĩ trẻ gật đầu, ly khai. Về phòng làm việc, vào phòng tắm tẩy rửa sơ, đây là việc phải làm sau khi phẫu thuật, cậu rất may mắn, điều kiện ở bệnh viện thuộc đại học Hoa Cảnh khá tốt.
“Thay áo blouse mới, ngồi trên bàn làm việc viết báo cáo.
“Cốc cốc…”
“Mời vào.”
Một y tá trẻ bước vào, “Bác sĩ Thước, cái này cần anh ký.” Y tá đặt văn kiện trước mặt cậu.
Nhìn qua, quá trình phẫu thuật, bác sĩ Từ đã ký. Cầm bút, ký tên mình xong trả lại cho y tá.
Nữ y tá đỏ mặt, “Uhm, bác sĩ Thước, hôm nay tan tầm anh có việc gì không? Tối nay mọi người định đi hát. Bác sĩ Thước cùng đi chứ.” Nói xong chờ mong nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-di-tu-hanh/254808/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.