Trở lại khách điếm, Thước Nhạc và Khúc Phàm thay phiên nhau nghiên cứu, cảm thấy vẫn có thể cứu sống được. Tuy Thước Nhạc không rõ thần thụ này vì sao lại bị làm thành tràng hạt, nhưng cậu có thể cảm nhận sinh mệnh lực của thần thụ này. Sau khi có được hoa sen, Thước Nhạc rất thân thiết với thực vật, nói chính xác thì cậu cảm giác như mình đã hóa thành một gốc sen, cho nên cũng có sự cộng hưởng với thực vật. Cậu không muốn thần thụ lại biến mất như vậy.
Khúc Phàm cũng ủng hộ cậu. Hắn có cảm giác hạt châu này rất quan trọng với hắn và Thước Nhạc, hơn nữa còn rất có lợi. Hắn cũng muốn cược thử.
Hai người xác định xong, nói với đám đồ đệ và Lăng Tiêu vừa về một tiếng để họ ở đây chờ mình quay lại, hai người chuẩn bị tìm nơi bế quan.
Hai người rời khỏi cốc, đi về phía tây là khu rừng Bất Tận, bọn họ tìm một ngọn núi có vẻ bí mật, Khúc Phàm vẽ trận pháp, hai người cùng vào không gian thứ hai. Thước Nhạc đã rất lâu không vào nơi này, vào rồi mới phát hiện tức nhưỡng đã phát triển vượt mức không gian đầu tiên. Thực vật nơi này cũng rất xum xuê, không đa dạng như ở không gian thứ nhất, nhưng mỗi cành cây ngọn cỏ đều rất tươi tốt, có được lãnh địa của riêng mình như của động vật vậy. Cỏ Long Tu cũng đã tạo thành một thảo nguyên, từng ngọn đều cao quá thân người. Mà khiến người ta chu ý nhất chính là cây đào kia, tựa như những gì ghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-di-tu-hanh-kim-lien-thien/756983/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.