“Cẩn thận-” Đi từ phòng y tế ra, Lôi Bằng Phi mặc kệ Thước Quả đi lấy thuốc, tự đi về phía trước, Quả Quả nhanh chóng tiến lên đỡ cậu ta.
“Bác sĩ bảo không được dùng sức.”
Lôi Bằng Phi hơi không tự nhiên, “Không sao, tôi tự đi được.”
Quả Quả cau mày, trừng mắt nhìn cậu ta, không nói gì thêm, vươn tay tóm tay cậu ta quàng lên người mình, đỡ cậu ta đi về phía trước. Nhưng cũng không phát hiện Lôi Bằng Phi đang đỏ mặt.
Chậm rãi bước về ký túc, hai tên bạn cùng phòng không có mặt, bình thường giờ này mọi người đều đi ăn cơm.
“Ngồi, đừng động.” Quả Quả đỡ cậu ta ngồi lên ghế. Thấy khuôn mặt nhếch nhác của Lôi Bằng Phi, cầm chậu rửa mặt lên đi lấy nước, cầm theo cả khăn mặt của Lôi Bằng Phi.
“Tôi tự rửa.” Lôi Bằng Phi thấy cậu ấy định rửa mặt cho mình, nhanh chóng vươn tay nhận lấy.
“Đừng cử động, trên đầu có vết thương, cậu đâu thấy được.” Nói xong, cầm khăn mặt lên lau cho cậu. Thuốc màu kia đã khô, may mà chỉ là bột nước nên cũng dễ rửa, cẩn thận tránh đi lớp vải băng bó, lau sạch cả vết máu khô bên kia. Cuối cùng, khuôn mặt điển trai cũng lộ ra.
Lôi Bằng Phi nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Thước Quả, rồi lại không dám cử động, để mặc cho Thước Quả lau. Mắt lại cứ trộm ngắm cậu, lông mi thật dài, đôi mắt sáng ngời, làn da mịn màn, khí chất nho nhã, cậu thật khác so với những sinh viên hiện nay. Từ lần đầu tiên gặp mặt cho đến tận bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-di-tu-hanh-kim-lien-thien/756960/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.