Trong hai ngày sau đó, Thước Nhạc và Khúc Phàm gác hết mọi chuyện lại để ở cạnh đám nhỏ, chờ sang năm đưa đám nhỏ về, chúng nó cũng sắp khai giảng, cha mẹ cũng phải về cùng, bọn nhỏ vẫn còn cần chăm nom.
Cha mẹ đã về hưu lâu rồi, nhưng thông qua việc tu dưỡng mà hiện vẫn nhìn như độ bốn mươi tuổi mà thôi, mà bên trong lại khỏe mạnh như trẻ con, bọn họ cũng không chịu được việc rảnh rỗi. Mấy năm trước còn có thể trồng hoa, nuôi chim, sống cuộc sống sinh hoạt buồn tẻ nhưng hiện nay đã không chịu được nữa. Nhất là sau khi cha mẹ Thước sống ở Pháp một thời gian, tư tưởng đã thoáng hơn nhiên, cũng muốn đi ra ngoài tăng thêm hiểu biết. Tuy nhiên Thước Nhạc và Khíc Phàm rời đi lại khiến họ phải dừng kế hoạch lại. Ở nhà trông cháu là chuyện quan trọng cơ mà.
Quả Quả năm nay vừa thi vào trường đại học, theo điểm của cậu thì hẳn có thể đỗ vào trường đại học Yến Kinh. Cậu cũng không lựa chọn trường về nghệ thuật, mà chọn hệ lịch sử ở Yến Kinh, hơn nữa còn muốn học thêm về chữ Hán. Có lẽ bởi vì tu hành, cậu rất hứng thú với văn hóa cổ đại, hơn nữa hoàn cảnh cảnh trong nhà như vậy cũng tạo tiền đề cho cậu chọn hai chuyên ngành này. Thêm vào đó những chuyện chứng kiến trong khoảng thời gian này khiến cậu càng thêm yêu thích cổ văn, ở đây cậu cũng tìm được rất nhiều linh cảm, vẽ rất nhiều bức tranh, hơn nữa còn đã bắt đầu viết tranh thủy mặc. Vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-di-tu-hanh-kim-lien-thien/756953/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.