Phòng riêng trong tửu lâu đều dùng gỗ ngăn ra, đừng nói không rắn chắc, mà chỉ cần hơi to tiếng chút sẽ có thể bị nghe thấy luôn, cho nên vách ngăn cách bị đánh vỡ tuyệt không ngạc nhiên chút nào.
Mà lúc này phòng riêng bên cách lập tức bày ra trước mặt họ. Kẻ đánh vớ vách ngăn là một tên mập, lúc này đang vuốt ngực, miệng cũng ói ra máu luôn. Mà trong gian phòng riêng kia có hai nam nhân đang đánh nhau.
Mục Thanh đã thu lại những thực vật bảo hộ, tuy rằng dị năng của cậu không bị ảnh hưởng ở đây nhưng tinh thần lực vẫn bị hạn chế nhất định, giống như khi Thước Nhạc vừa mới đến nơi này, tinh thần lực khôi phục rất chậm. Cho nên, ngay từ đầu Khúc Phàm đã nói với mấy đồ đệ, nếu không nguy cấp thì đừng dùng tới dị năng. Lúc này Thước Nhạc đã dùng tinh thần lực bảo vệ hết tất cả, cậu cũng sẽ thu lại.
Thước Nhạc nhíu mày. Lúc này tửu lâu đã loạn hết cả lên, hai người kia đang hoàn toàn thể hiện màn trình diễn võ thuật vũ khí lạnh đẹp mắt, đánh nhau không chút cố kỵ. Cửa bốn phía và vách phòng cũng đã bị đánh nát hết.
Cậu hẳn nên cho đám người thiếu chút nữa làm con nhà cậu bị thương này một bài học, đáng tiếc hai người kia rốt cuộc bị làm sao thế? Hơn nữa cũng không nên tạo ảnh hưởng xấu đến đám nhỏ, không nên quá bạo lực. Cậu quay đầu nhín thoáng qua đám nhỏ, thấy ánh mắt sáng rực của chúng, vấn đề này tựa hồ không cần nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-khong-gian-di-tu-hanh-kim-lien-thien/756946/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.