Vài ngày sau, người chuyên hâm nóng cơm không chịu nổi nữa, chủ động nói chuyện với Lâm Niệm.
"Không phải tối hôm qua mười giờ cô mới tan làm sao? Sớm như vậy đã ăn tiêu rồi sao?"
Lâm Niệm không phải một người đặc biệt chủ động, đối phương cũng không sống chung với mình, không phải quá quen thuộc, lúc này đối phương đã mở lời, trong lúc nhất thời cô không biết nên xưng hô như thế nào.
Đối phương cười nói: "Cô gọi tôi là cô Hồ đi, bình thường tôi cũng chủ yếu làm việc nhóm lửa, tôi thấy cô mấy ngày nay rồi, cô không thích nói chuyện lắm, chỉ là làm việc rất nhiều, tất cả mọi người đều nói cô có sức khỏe tốt."
Lâm Niệm ngượng ngùng cười nói: "Tôi cũng không có làm cái gì, tôi quấy rầy cô Hồ sao?"
"Đâu có." Hồ Vịnh Mai nở nụ cười nói: "Nhưng thật ra buổi sáng vẫn luôn có một người là tôi ở chỗ này nấu cơm nên có chút nhàm chán, cô tới đây tôi còn muốn có một người để nói chuyện, kết quả cô cũng không nói lời nào, đến đây đều là làm việc của mình."
Lâm Niệm gãi đầu, vội vàng nói lên điều đối phương hỏi trước đó: "Dù sao tôi cũng không có chuyện gì, hơn nữa buổi tối mười một giờ tôi đi ngủ, buổi sáng bảy giờ thức dậy, đã ngủ trọn vẹn tám tiếng, ngủ thế là đủ rồi."
"Nhưng một ngày trước cô làm việc cả một ngày, không mệt sao?" Hồ Vịnh Mai lại hỏi, cô đã quan sát Lâm Niệm vài lần, đứa nhỏ này giống như không ngại mệt vậy đó, gặp việc cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-kho-hang-tro-ve-thap-nien-80/4385192/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.