Làm xong trở về, tất cả mọi người đều mệt chết đi được, bất chấp những chuyện khác, rửa mặt xong liền lên giường đi ngủ.
Lâm Niệm nằm ở trên giường, gối đầu là do Đổng Phúc Ny tạm thời dùng quần áo của cô ấy gấp lại thành gối đầu rồi cho cô mượn, dưới thân lót một tầng chiếu cỏ mỏng, trong lòng cũng cảm thấy vạn phần thỏa mãn.
Cô thật may mắn.
Ngày hôm qua làm việc cả một ngày, vốn chỉ có ba đồng tiền công, lại nhận được năm đồng.
Buổi sáng nay thì may mắn lên được xe.
Đến huyện thành, cô lại vừa vặn cầm ba đồng còn sót lại ngồi xe đến Hàng Thành.
Mà sau khi tới Hàng Thành, cô lại tìm được công việc nhanh như vậy, còn gặp được người tốt bụng như Lý Vân và Đổng Phúc Ny.
Ừm, buổi tối còn ăn được một bữa cơm miễn phí trong khách sạn, ăn được hai miếng thịt.
Cuộc sống như vậy, thật sự là rất có hy vọng! Trong phòng không có đồng hồ treo tường, trên tay Lâm Niệm cũng không có đồng hồ đeo tay, lúc tỉnh lại cũng không biết bây giờ là khoảng mấy giờ, nhưng nhìn ánh mặt trời len lỏi tiến vào qua tấm rèm cửa sổ, có thể đoán được thời gian bây giờ không còn sớm nữa.
Bốn người trong ký túc xá của các cô tới tận mười giờ tối mới tan ca, sau khi trở về thay đồ rửa mặt xong, cơ bản mười một rưỡi mười hai giờ mới ngủ, không chỉ có cô, những người khác trong ký túc xá cũng đều đang ngủ.
Tối hôm qua, vào lúc ngủ Lâm Niệm cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-kho-hang-tro-ve-thap-nien-80/4385180/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.