Lâm Niệm hơi ngẩng đầu lên: "Một ngày có thể nhận tiền luôn không? Tôi chỉ cần 3 đồng, có thể chuyển trước một ít, sau đó chú lại quyết định xem có cần tôi hay không."
Cô biết thứ mà công trường cần cũng là công nhân lâu dài, thời gian cô làm ngắn, không yêu cầu quá nhiều, chỉ cần thỏa mãn cuộc sống hàng ngày của mình là đủ rồi, cho nên chỉ báo giá ít hơn một nửa.
Từ trấn trên đến huyện thành, tiền xe là một đồng tiền, cô chỉ làm một ngày kiếm được ba đồng tiền, trả một đồng tiền xe, còn lại hai đồng tiền để ăn uống, cũng đủ để cô chống đỡ ở trong huyện thành đến khi tìm được một công việc có thể nuôi sống mình.
Hiện tại những người ở trong thôn kia chưa kịp phản ứng, cho dù hôm nay muốn tìm, nhất định vẫn chỉ tìm ở những thôn lân cận, hoặc là trực tiếp đi tìm tới trạm xe, khẳng định không nghĩ tới cô sẽ làm công việc khuân vác ở chỗ này.
Chờ bọn họ kịp phản ứng lại, bản thân cô đã rời đi rồi.
Huyện thành và trấn trên không giống nhau, thị trấn này tuy rằng cũng không nhỏ, nhưng cũng có không ít người có quan hệ họ hàng với các thôn, cô không thể ở lại đây lâu, ở lại một ngày làm việc kiếm tiền đã là cực hạn cô có thể rút ra.
Quản lý cười nói: "Được, cô đi thử xem sao.”
Lâm Niệm thấy ông ta đồng ý, thở phào nhẹ nhõm, không nói hai lời liền đi chuyển đồ.
Lúc này cô còn chưa có thói quen làm việc nặng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-kho-hang-tro-ve-thap-nien-80/4385172/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.