Mặc dù đã có ý tìm một chổ thích hợp hơn làm cứ điểm, tuy nhiên Motaru nhìn thấy ánh mặt trời lúc bình minh đang dần ló dạy đại biểu cho giờ đến trường cũng sắp tới.
Vì thế, hắn chỉ có thể đem mấy cái rương tạm thời mang theo trên người đi về nhà cất tạm đồng thời thay quấn áo cùng vệ sinh cá nhân một chút để chuẩn bị cho đến lớp.
Bởi vì đã sớm quen thuộc đường đi, lại sớm nắm bắt rõ thời gian, Motaru một đường lao thẳng xuống núi để tới nhà mặc dù có tới hơn mấy chục km, nhưng hắn chỉ mất có mấy phút speedrun liền đã tới chân núi liền giảm tốc, bắt đầu dùng lại tốc độ của người thường để chạy nhanh.
Nói thật có được tốc độ tối đa tiệm cận thậm chí sơ bộ vượt qua tốc độ âm thanh, Motaru rất không thích tự kiềm chế chính mình như thế này.
Nhưng nếu dùng ra loại tốc độ kia trong thành thị rất dễ dàng gây nên chú ý. Nhất là khi phá vỡ bức tường âm thanh, loại chấn động cùng bức màn âm thanh kéo theo sau là hoàn toàn không có cách nào che lấp.
Vì vậy Motaru chỉ có thể bất đắc dĩ dùng loại phương pháp giả dạng như đang tập thể dục buổi sáng này để che dấu hiềm nghi.
Ít nhất lấy tốc độ của người bình thường khoảng 10-20km/h thì hắn cũng không mất quá nhiều thời gian, dù sao mặc dù không thể dùng ra tốc độ quá kinh hãi thế tục nhưng thể lực siêu phàm của hắn vẫn là còn đó, chạy nước rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-hokage-khuay-dao-di-gioi/1994183/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.