Edit: Avwa
Nguyên Khê cúi đầu đọc tin nhắn, giọng điệu này, nội dung này, khỏi phải nghi ngờ, người gửi tin nhắn không ai khác chính là ngài Diệp – Diệp Hằng.
Kể ra Diệp Hằng đi cũng đã năm sáu ngày, trừ ngày đầu tiên sau khi đến sao Bắc Kinh nhắn tin báo bình an, sau đó vẫn chưa hề liên lạc lại.
Ngày thứ nhất Nguyên Khê còn hơi nhớ, cảm thấy không quen mấy, nhưng sau đó bận rộn cũng quên luôn...
Bây giờ thấy tin nhắn này, mình có nhớ hắn hay không nhỉ? Nguyên Khê bắt đầu suy nghĩ về vấn đề này một cách nghiêm túc.
Một lúc lâu sau, cậu trung thực trả lời: "Ngày đầu tôi hơi nhớ một chút, sau đó bận nên quên luôn."
Ở Sao Bắc Kinh xa xôi, khi Thiếu tướng Diệp đẹp trai tuấn tú đã lâu không lên sàn của chúng ta nhìn thấy tin nhắn này, chuông cảnh báo trong lòng vang liên hồi, chỉ trong năm (ba) ngày (chương) ngắn ngủi mà vợ đã quên mất hắn rồi, diễn biến này là sao?
Thiếu tướng Diệp từ lúc sinh ra đến giờ chưa từng có cảm giác tồn tại thấp như vậy bắt đầu cảm thấy hơi sốt ruột.
Vì vậy hắn tức tốc gửi yêu cầu cuộc gọi ba chiều qua, Nguyên Khê chấp nhận cuộc gọi ngay lập tức.
Chỉ một lát sau, hình ảnh ba chiều của Thiếu tướng Diệp đã hiện lên trước mắt cậu, hắn mặc chiếc áo màu vàng kem cùng chiếc quần dài màu trắng, phong cách khá tùy tiện, nhưng bởi vì dáng người hắn đẹp, là một cái móc treo quần áo di động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-he-thong-sinh-hoat-nuoi-banh-bao/3553076/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.