Edit: Avwa
Đích xác là có một đám người không mời mà tới, nhưng họ không đến để gây chuyện, trái lại, họ đến với cái cớ rất quang minh chính đại, mặc dù ý đồ thực sự không ngoài lòng hiếu kỳ muốn gặp anh dâu...
Chuyện này phải nói từ lúc mới bắt đầu.
Tuy nói ở Sao Lam có thể di cư tự do, nhưng thủ tục cụ thể vẫn chưa được công bố. Dưới sự quản lý của chính phủ, các cư dân vẫn từng bước lo liệu cuộc sống của mình, nhưng chuyện bán của cải lấy tiền cũng đã bắt đầu tiến hành.
Chuyện này thậm chí còn ảnh hưởng đến Nguyên Khê khi đi mua cá lúc sáng sớm, giá cả giảm xuống rẻ hơn rất nhiều, nguyên một thùng xấp xỉ hai trăm con cá sống mới có ba nghìn điểm tín dụng. Mấy con cá này cũng chẳng nhỏ, một con ít nhất cũng phải ba cân, hơn hai trăm con thì khoảng hơn sáu trăm cân. Tổng cộng chỉ cần ba nghìn điểm tín dụng đúng là rẻ khỏi phải bàn.
Giá rẻ như vậy khiến Nguyên Khê cũng hơi dao động, cậu nghĩ một chút, quyết định mua hết cá của ông chú này luôn, tổng cộng là hơn bảy trăm con, tốn mười nghìn điểm tín dụng.
Nguyên Khê không dùng tiền của Diệp Hằng, đó là vốn liếng để họ khai phá Sao Lam, không thể phung phí, Nguyên Khê tính toán rất rõ ràng.
Tuy hơn bảy trăm con cá chỉ tốn mười nghìn điểm tín dụng đã là cái giá tốt nhất trên thị trường rồi, nhưng Nguyên Khê vẫn hơi xót, đối với cậu số tiền này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-he-thong-sinh-hoat-nuoi-banh-bao/3377841/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.