Chữ chíp còn chưa thốt ra, vị đội phó Lý kia bỗng nhiên trợn tròn mắt, miệng cũng há hốc ra, sau đó cơ thể nhanh chóng bị hoà tan, biến mất trong nháy mắt...
Nguyên Khê cũng trợn tròn mắt, chuyện, chuyện gì vừa xảy ra vậy? Sao mà... Sao mà đã chết người rồi?
Cậu chẳng qua mới nói một câu, không không, một câu cậu còn chưa kịp nói xong, sao người đã chết rồi, lời nói của cậu có uy lực như vậy, tại sao cậu sống trên đời hai mươi bốn năm lại không biết?
Cùng sững sờ với cậu có cả thanh niên tóc vàng, cậu ta rõ là biết nhiều hơn Nguyên Khê, thân thể cậu ta run lẩy bẩy như cái sàng, rõ ràng là đã bị doạ sợ chết khiếp.
Nguyên Khê cũng trở nên cảnh giác trong nháy mắt, đen đủi, chắc chắn có chuyện gì đó, cậu nhanh chóng lặng lẽ cất cái "điều khiển từ xa" rơi bên cạnh đi.
Ý nghĩ này vừa hiện lên trong đầu, bóng đen liền loé lên, có hai người đã lên xe, ngồi ở ghế sau, sau gáy của thanh niên tóc vàng và Nguyên Khê lập tức bị thứ gì đó cứng cứng chĩa vào.
Là thứ gì, không cần nói cũng biết.
Nguyên Khê không dám quay đầu lại, cậu chỉ nghe thấy phía sau có một giọng nói bén nhọn vang lên: "Lái xe!"
Vào giây phút này, thanh niên tóc vàng đang thật sự sợ đái ra quần, cơ thể run như cầy sấy, thậm chí không thể khởi động xe.
Nguyên Khê rất sốt ruột nhưng cậu không dám lên tiếng, cậu sợ hai kẻ ác này sẽ trừ khử mình luôn. Mà tâm lý của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-he-thong-sinh-hoat-nuoi-banh-bao/252494/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.