🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lục Vinh cân nhắc một lúc, cuối cùng vẫn ngồi lên tinh xe của Thượng Quan Ngao.

"Mạc thiếu cuối cùng cũng đã trở về rồi, Mạc Hoài đại sư tìm ngươi muốn điên lên luôn, suốt một năm nay ngươi đã đi đâu thế?" Thượng Quan Ngao tò mò hỏi.

"Ta đi ra ngoài dạo một chuyến." Mạc Viễn An thản nhiên đáp.

Thượng Quan Ngao nhìn đứa bé trong tay Mạc Viễn An, hắn trực giác rằng có ẩn tình gì đó.

"Ngươi có biết trong suốt khoảng thời gian ngươi mất tích, Du Lượng Thành vẫn luôn tìm ngươi hay không?".

Mạc Viễn An cau mày, sẵng giọng nói: "Hắn tìm ta? Hắn tìm ta làm cái gì chứ?".

Thượng Quan Ngao nhún vai: "Không biết nữa, nghe nói hắn đối với ngươi tình thâm ý nặng, nên mới một mực chờ đợi ngươi.".

Mạc Viễn An cười trào phúng: "Chắc là Thượng Quan tiên sinh lầm rồi, Du Lượng Thành chỉ thích phụ nữ, không hề có hứng thú gì với đàn ông, thế nên hắn không thể chờ ta suốt thời gian đó được. Theo ta thấy thì hắn vẫn chưa muốn từ bỏ cuộc sống trái ôm phải ấp kia đâu.".

Mạc Viễn An cau mày, tưởng tượng đến những lời đồn rằng Du Lượng Thành vô cùng yêu hắn, hắn đã cảm thấy buồn nôn.

Thượng Quan Ngao nhìn Mạc Viễn An: "Sao Mạc thiếu lại biết Du Lượng Thành chỉ thích phụ nữ?".

"Hắn uống rượu say, chính tai ta nghe hắn nói." Mạc Viễn An bình tĩnh đáp.

Thượng Quan Ngao sửng sốt, cười khan hai tiếng: "Ra là vậy.".

Thượng Quan Ngao cồn cào trong lòng, thầm nghĩ: Năm đó Du Lượng Thành chịu thương chịu khó theo đuổi Mạc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-dao-bao-hon-di-the/1050936/chuong-167.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.