Trong phòng thí nghiệm.
"Thi thúc thúc, cha con đi đâu vậy?" Lục Thiên nằm nhoài trên bàn thí nghiệm hỏi.
"Cha con hở? Cha con dẫn ba ba của con đi tuần trăng mật, bỏ thằng nhóc đáng thương như con lại đây rồi." Thi Lâm Nguyên nói.
"Sao cha lại không chịu dẫn con theo?" Lục Thiên rầu rĩ nói.
"Tại vì con chân ngắn, hắn sợ con cản trở bọn họ." Thi Lâm Nguyên nói.
Lục Thiên không vui nhíu nhíu mày: "Đâu có đâu, con thông minh như thế, sao lại cản trở họ được?.".
Thi Lâm Nguyên giao một đống bài tập cho Lục Thiên: "Được rồi được rồi, tất cả đều ở đây, Tiểu Thiên vô cùng thông minh của chúng ta mau chóng làm xong đám bài tập này đi.".
Lục Thiên đau đầu nhìn một xấp bài tập thật dày: "Tại sao lại có nhiều bài tập như vậy?".
"Thì tại con thông minh đó, con có biết câu "Người càng giỏi thì càng phải vất vả" không? Vất vả trong câu này có nghĩa là đứa nhỏ càng thông minh thì phải làm càng nhiều bài tập đấy, con thấy đó, bài tập thúc đưa cho La Y ít hơn của con nhiều." Thi Lâm Nguyên nói.
La Y nhăn nhó cau mày, nắm chặt bài tập trong tay, mặt buồn rười rượi.
"Thi thúc thúc, cha con đi tới đâu rồi?" Lục Thiên tiếp tục hỏi.
Thi Lâm Nguyên lắc m đầu: "Thúc cũng không biết, ở trên phi thuyền rất khó bắt được tín hiệu.".
Lục Thiên: "...".
"Sư phụ mau xem tin tức này." Chu Học vội vàng chạy tới.
"Tin thời sự, sáng nay một chiếc phi thuyền dân dụng đột nhiên xuất hiện ở bến cảng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-dao-bao-hon-di-the/1050934/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.