Đoàn người Casey vừa trở lại biệt thự đã thấy Lục Vinh đứng khoanh tay chặn ở cửa.
"Mấy người đi ra ngoài gây họa?" Lục Vinh tức giận hỏi.
Lục Thiên chớp mắt: "Đâu có, bọn con chỉ đi dạo một vòng trong trung tâm mua bán dược liệu, sau đó tới công viên giải trí chơi, làm sao mà gây rắc rối được?".
"Mấy đứa gặp Vệ Quốc Sinh, còn nói dược tề cấp A là bán thành phẩm trước mặt ông ta và những người khác?" Lục Vinh hỏi.
Lục Thiên gật đầu: "Đúng vậy, dược tề cấp A vốn là bán thành phẩm mà".
Lục Vinh thở dài: "Thôi, tụi con đi nghỉ ngơi đi.".
Thẩm Hiên đứng bên cạnh nhàn nhạt nhìn bọn họ.
Lục Vinh nhìn Thẩm Hiên: "A Hiên, ngươi không lo lắng sao?".
"Dù gì cũng đã đắc tội rồi, thêm lần này nữa cũng không khác biệt gì." Thẩm Hiên nói.
Lục Vinh sửng sốt: "Cũng đúng".
"Lần này Vệ Quốc Sinh mất mặt như vậy, lỡ như ông ta không nhịn được, tìm người ám hại mấy đứa nhóc thì sao đây?" Lục Vinh nói.
"Có Casey ở đây thì cũng không đến nỗi, biệt thự Vệ Quốc Sinh thuê hình như cách chúng ta không xa lắm." Thẩm Hiên nói.
Lục Vinh: "..." Cách không xa? Chẳng lẽ sau này ngẩng đầu cúi đầu đều phải gặp mặt sao?.
Thẩm Hiên thở dài: "Việc đã đến mức này, cứ đi một bước tính một bước thôi.".
"Thơm quá, hình như là mùi lẩu." Lục Vinh nói.
Thẩm Hiên gật đầu: "Chính xác, Kyle đang nấu một nồi chất lượng ở đằng sau đấy." Tay nghề của Kyle không tốt, nhưng nấu lẩu thì cũng xem như tạm được, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-dao-bao-hon-di-the/1050926/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.