Viên Kiệt và La Y cầm đồ chơi từ khu trò chơi về chơi đến quên trời quên đất, người truy ta đuổi khắp phòng. 
Tạp Liệt quay đầu nhìn Lục Vinh, hai mắt phát sáng: "Lão đại, khu trò chơi là nơi nào vậy? Hình như rất thú vị nha! Hôm nào rảnh lão đại cũng dẫn ta đến đó đi". 
Ai từng dẫn hùng hài tử vào khu trò chơi đều biết, không thể mang chúng vào nơi đó, đi vào thì dễ, đi ra liền khó, dù Viên Kiệt và La Y đều là mấy đứa trẻ ngoan, nhưng sau khi vào cũng chơi quên lối về, dẫn một hùng hài tử lớn xác như Tạp Liệt vào đó chẳng phải là muốn mạng của hắn sao?. 
Lục Vinh liếc nhìn Tạp Liệt: "Khu trò chơi là dành cho trẻ con, ngươi đã lớn như vậy còn muốn chạy đến đó làm gì?". 
Tạp Liệt cười cười: "Lão đại, ta còn là vị thành niên nha.". 
Lục Vinh lườm hắn, thầm nghĩ: Đã lớn như vậy còn dám giả mạo trẻ vị thành niên, đúng là đồ không có tiết tháo. 
"Không cho đi." Lục Vinh nghiêm túc. 
Tạp Liệt buồn bực: "Lão đại, ngươi sao lại hẹp hòi như vậy? La Y cùng Viên Kiệt đều có thể đi mà.". 
Lục Vinh cười cười: "Ngươi còn chưa tròn 10 tuổi, đương nhiên là ta không cho ngươi đi rồi.". 
Tạp Liệt: "...". 
Đám người Phi Vũ tập hợp lại thành một khối, nghiên cứu chiến lợi phẩm mà La Y và Viên Kiệt mang về. 
Thế giới thú nhân vải bố khan hiếm, cũng không có cây bông, đương nhiên cũng không có thú bông, lúc mới đến thế giới này, Lục Vinh phân phòng ngủ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-dao-bao-hon-di-the/1050884/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.