Xe bò chậm rãi lăn bánh trên đường, Tạp Liệt cầm roi, vừa ca hát vừa đánh xe.
"Ta là anh hùng, ta là đại hiệp, ta là thú nhân lợi hại nhất....".
"Tay trái cầm một con gà, tay phải cầm một con vịt, ta liền đánh được cả một con rồng a a a!".
"Ta đi ta đi ta đi, qua một ngọn núi, lại qua một dòng sông.".
Lục Vinh đào đào lỗ tai, nhìn chiếc xe bò phía trước, có chút đau đầu nói: "Cái tên này thế mà lại thích ca hát, biết thế ta thà rằng hắn đi soi gương mỗi ngày còn hơn.".
Thẩm Hiên: "Hiện tại ngày nào mà hắn chả soi gương...".
Lục Vinh: "...".
Thẩm Hiên liếc nhìn Lục Vinh: "Chuyện này nói đến cùng cũng là lỗi của ngươi, tự nhiên lại ca hát làm gì chứ?".
Lục Vinh mang theo bốn chiếc xe bò, ba chiếc chở người, một chiếc để vận chuyển vật tư.
Thế giới thú nhân thực sự không có bao nhiêu chuyện để giải trí, Lục Vinh tuỳ hứng hát đại vài bài.
Kết quả, Tạp Liệt lập tức nổi lên hứng thú, cả ngày rống cổ lên ca hát.
Lục Vinh: "...".
"Sớm biết thế ta đã không dạy hắn hát." Lục Vinh nói.
Thẩm Hiên cười cười: "Ta thấy ngươi dạy rất đắc ý mà, ngươi hát thành như vậy, cũng chỉ có Tạp Liệt mới có thể thưởng thức nổi.".
Lục Vinh: "...".
Lục Vinh nhìn sắc trời: "Trời đã không còn sớm, tìm một chỗ đóng trại đi.".
Kyle nghe Lục Vinh nói thế liền gật gật đầu.
Kyle nhảy xuống xe, lôi mấy cái lều ra từ chiếc xe bò cuối cùng, cùng những người khác bắt đầu đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-dao-bao-hon-di-the/1050880/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.