Thi Lâm Nguyên thấy thần sắc phức tạp trên gương mặt Kyle, liền hỏi: "Nghĩ gì vậy? Sao lại nhíu mày như thế?". 
Kyle gãi đầu: "Không có gì.". 
Kyle đỏ mặt, rốt cuộc hắn cũng là một người đàng hoàng, bị Thi Lâm Nguyên hỏi liền chủ động thẳng thắn: "Người của bộ lạc Phi Hổ đến tìm Casey, muốn nhờ ngươi xem bệnh.". 
Thi Lâm Nguyên cau mày, khoát tay: "Ta không có rảnh như vậy.". 
Kyle gật đầu: "Ta cũng cảm thấy thế.". 
Thi Lâm Nguyên quay đầu, tới trước mặt Kyle chống bàn: "Này, ngươi có muốn "làm" không?". 
Kyle trợn to mắt, sững sờ nhìn Thi Lâm Nguyên: "Ngươi... Ngươi nói cái gì?". 
Thi Lâm Nguyên quay mặt đi, "Hừ" một tiếng. Tuy hiện tại sắc mặt Thi Lâm Nguyên khá hung dữ, nhưng thật ra trong lòng cũng không có bình tĩnh như thế. 
Lời vừa nói xong thì Thi Lâm Nguyên liền thấy hối hận, gần đây trong bộ lạc luôn có âm thanh "gọi xuân", từ sau khi đến đây Thi Lâm Nguyên đã cấm dục hơn nửa năm, mỗi tối đều bị mấy tiếng "gọi xuân" đó làm cho đau đầu cực kỳ. 
Kyle lôi kéo tay của Thi Lâm Nguyên, cười ngu ngốc: "Ngươi muốn cùng ta thành thân sao?". 
Thi Lâm Nguyên không thèm để ý: "Không thành thân cũng có thể làm mà!". 
Kyle sững sờ nhìn Thi Lâm Nguyên, tựa hồ là bị ngôn luận kinh hãi thế tục của Thi Lâm Nguyên làm cho khiếp sợ. 
"Nhưng mà... Nhưng mà...". 
Thi Lâm Nguyên không thèm để ý: "Chỉ làm một chút thôi mà! Không cần phải suy nghĩ nhiều như thế." Thi Lâm Nguyên thầm nghĩ: Từ lúc đến địa phương quái quỷ này, hai tên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-dao-bao-hon-di-the/1050876/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.