Nhìn thấy Lục Vinh rời đi, Liễu Lâm liền thở phào nhẹ nhõm.
"Lão bản không hổ là lão bản, phong thái và khí chất làm ta phục sát đất! Không hiểu sao lão bản thoạt nhìn không hề hung ác, nhưng lại làm cho ta phải kính nể!".
Khương Hoa liếc mắt nhìn Liễu Lâm: "Được rồi, ngươi đừng chỉ lo bội phục lão bản nữa, vẫn là nên cân nhắc xem làm thế nào để chuyển chỗ rượu này ra ngoài bán đi.".
Liễu Lâm hai mắt phát sáng nhìn chằm chằm bể bơi: "Lão bản thật là xa xỉ a! Lấy bể bơi ra chứa rượu, đúng là cực kì quyết đoán!".
Khương Hoa cười tán thành: "Lão bản là người làm việc lớn.".
"Ta có thể nhảy xuống tắm không?" Liễu Lâm hỏi.
Khương Hoa tức giận: "Ngươi muốn chết sao?".
Liễu Lâm lúng túng cười cười: "Ta chỉ đùa một chút thôi mà.".
"Được rồi, bắt đầu làm việc đi." Khương Hoa thúc giục.
...............
Đám người Khương Hoa mỗi ngày đều phải vội vã đem rượu chiết vào trong từng bình nhỏ, sau đó chia thành từng nhóm chở đến các trung tâm gửi bán.
Nhân thủ có chút không đủ, Khương Hoa liền lục tục điều động một vài người từ khu mỏ quặng.
"Hoa ca, ngươi nói này bể bơi này có phải là rất kỳ quái hay không?." Liễu Lâm rung đùi đắc ý nói.
Khương Hoa nhìn Liễu Lâm uống rượu đến đỏ cả mặt: "Kỳ quái như thế nào?".
"Rượu trong bể bơi này hình như lấy mãi không hết ấy! Chúng ta cứ đổ mãi mà rượu không hề cạn đi, ngươi nói xem, cái bể bơi này có phải là một bảo bối hay không?" Liễu Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-dao-bao-hon-di-the/1050836/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.