Lục Vinh và Thẩm Hiên mặc đồ chống phóng xạ đi tới khu mỏ quặng, nhìn qua thì khu vực này có vẻ rất yên tĩnh.
"A Hiên, ngươi nói xem thợ mỏ đều chạy đi đâu rồi?".
"Ta cũng không biết, sau khi ông chủ cũ mất vì tai nạn phi thuyền, liền không thấy thợ mỏ đâu nữa.".
Lục Vinh nhìn máy dò thám trên tay: "Ồ, có dấu hiệu sự sống hoạt động quanh đây, hình như là một người a!".
Thẩm Hiên nghiêng đầu nghe ngóng: "Bên trong mỏ hình như có tiếng khóc, chúng ta vào xem thử.".
Thẩm Hiên đi về hướng hầm mỏ, người bên trong hầm tựa hồ phát hiện động tĩnh bên ngoài, tiếng khóc liền biến thành tiếng gầm gừ trầm thấp, bất quá, tiếng gầm gừ có chút yếu ớt, một chút lực uy hiếp cũng không có.
Lục Vinh vừa vào trong mỏ, nhìn thấy một tiểu nam hài nhỏ gầy đang giương nanh múa vuốt.
"Là một tên tiểu quỷ a!" Lục Vinh nói.
Lục Vinh nắm cổ áo đứa nhỏ, đem nó xách lên.
Lục Vinh: "Tiểu quỷ này sao lại chạy tới đây? Khu mỏ quặng này phóng xạ rất mạnh, đáng lí ra nó không thể ở lâu trong đây mới đúng.".
Thẩm Hiên tiếp được đứa nhỏ: "Trước tiên đem tiểu tử này ra ngoài cái đã.".
Lục Vinh gật đầu: "Cũng tốt.".
Thẩm Hiên sờ sờ trán Viên Kiệt: "Hình như nó đang phát sốt.".
Thẩm Hiên lấy ra bịch thuốc, đưa cho Viên Kiệt uống.
Viên Kiệt rất đề phòng nhìn chằm chằm hai người, lúc Thẩm Hiên cho Viên Kiệt uống thuốc, xém chút là đã bị Viên Kiệt cắn cho một cái.
Lục Vinh không hài lòng nói: "Nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-dao-bao-hon-di-the/1050808/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.