Thẩm Hiên kiểm tra định vị tinh xe trên tay, biết Lục Vinh sắp đến, không nhịn được cong cong khoé miệng.
Huống Ly liếc mắt nhìn Thẩm Hiên, khẽ hừ một tiếng: "Nhìn ngươi vui vẻ như vậy, là bạn lữ đến phải không?".
Thẩm Hiên gật đầu: "Ân, hắn đến.".
Huống Ly không vui nói: "Không tiền đồ, gả cho người khác làm vợ, lại còn cao hứng như thế.".
Thẩm Hiên không cho là đúng mà đáp: "A Vinh hắn đối với ta rất tốt.".
Huống Ly ngắm hệ thống định vị trên tay Thẩm Hiên: "Tinh xe của hắn là Mặc Phong a!".
Thẩm Hiên gật đầu: "Đúng vậy!".
"Cái xe này tính năng kém muốn chết, thế mà còn chưa bị đào thải! Thực là nực cười." Huống Ly khinh thường nói.
Thẩm Hiên đảo mắt: "Tinh xe này dùng cũng tốt mà.".
"Đúng là chưa từng va chạm xã hội, một chiếc xe nát như vậy mà ngươi cũng xem là đồ tốt!" Huống Ly ghét bỏ nói."Mặc Phong kỹ thuật rất lạc hậu, bất quá giá bán cũng tiện nghi, vẫn có thể đáp ứng được nhu cầu của một số tên quỷ nghèo.".
Thẩm Hiên nhíu mày, thầm nghĩ: Mình đây chính là quỷ nghèo mà Đại sư nói a.
Huống Ly ngẩng cao đầu, hào phóng mở miệng: "Như vậy cũng tốt, trong kho hàng của ta có rất nhiều tinh xe vứt đi, ngươi cứ đến đó chọn một chiếc.".
Thẩm Hiên kinh ngạc: "Sao ta lại không biết xấu hổ như vậy được?".
Huống Ly: "Nếu ngươi cảm thấy ngượng, bảo thân mật của ngươi làm thêm ít món điểm tâm ngọt mang đến đây, gần đây trời có chút nóng, kem ly gì gì đó cũng không tồi.".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-dao-bao-hon-di-the/1050805/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.