Buổi tối, Thu Dĩnh tắm rửa sạch sẽ xong liền vào game.
Cô vừa đi vào đại sảnh liền nghe thấy tiếng cười như gió lốc của Phó bang chủ,“Lần này tôi cũng phải đi! Mấy ông đừng nghĩđến chuyện bỏ tôi một mình trong các rồi trốn ra ngoài tiêu dao nữa!!”
“Sao vậy?” Cô ôm lấy bé, đi đến bên cạnh Diệp Lạc đang hứng thú uống trà hỏi.
“Hôm nay có 1 bản đồ mới -- rừng sương mù, bọn họ đang thương lượng chọnngười.” Diệp Lạc buông chén trà mở miệng nói.
Rừng sương mù, cũng giống như tên vậy, quanh năm đều có một tầng sương mù baoquanh, tầm nhìn chỉ có 50 thước, nghe nói, những người đi vào, khi đi ra nhấtđịnh sẽ có thu hoạch rất lớn...
(1 thước = 1/3 mét)
Diệp Lạc nói xong, Tự Nhất Mi cũng vừa thảo luận xong
“Sau khi trải qua thảo luận -- chú ở lại, tôi thay thế!” Tiếu Lăng Phong khí thế chỉ vào Diệp Lạc hùng hồn nói
Diệp Lạc buông chén trà trong tay, thản nhiên phun ra hai chữ:“ Phản đối.”
“Đa số phục tùng tiểu số, phản đối vô hiệu!”
“Huh?” Mỉm cười nhìn về phía ba người đứng đằng sau Tiếu Lăng Phong
Ba người kia yênlặng lui về sau, sau đó, ba cái đầu lại ghé sát vào nhau
“Trải qua thảo luận, chúng ta quyết định, Lăng Phong cậu ởlại.”Tự Nhất Mi đẩy Phi Ngư cùng Thất Hàn ra phía sau, sợ sệt nhìn Tiếu LăngPhong đang bị lửa giận thiêu đốt
“ Mấy người...” Còn chưa nói xong thì lời nói đã bị cắt mấtrồi, bởi vì, Phó bang chủ vĩ đại của chúng ta đã bị Diệp Lạc bày mưu, kêu sói bạclàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-cuc-cung-choi-game/118821/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.