Thu Dĩnh và Diệp Lạc cho bé ăn no xong, đi xuống lầu
Thu Dĩnh đang nói chuyện với baby, không chú ý đến cô gái đang đi tới
“Cẩn thận.” Diệp Lạc đi phía sau giữ cô lại
Thu Dĩnh đứng lại, có chút kinh sợ nhìn cục cưng
Một giọng kiêu ngạo truyền đến từ phia sau Thu Dĩnh, “Tôi khuyên cô nên ngoanngoãn trở về với thiếu gia đây, nếu không đừng trách tôi vô tình.”
Một thân cẩm y, bên hông đeo ngọc bội, trên tay chàng trai kia cầm một câyquạt, quí phái tiêu sái đi đến, vừa thấy là biết một người nhà giàu, bên cạnhvây quanh một đám nịnh nọt, vuốt mông ngựa
Cô gái ngã trên mặt đất đứng lên, phẫn hận phun vào đám nhà giàu kia
Tên nhà giàu kia tứcgiận lấy khăn lau đi nước miếng trên mặt, dùng ánh mắt bảo -- kéo nó đứng lêncho ta.
Mấy tên bên cạnh hiểu ý, hai thằng đáng khinh đi đến trước mặt cô gái
Cô gái kia giãy dụa muốn thoát khỏi hai tên đàn ông đó, mắt thấy giãy khôngxong, dùng ánh mắt nhìn bốn phía cầu xin giúp đỡ, mong có người đứng ra, nhưngđáp lại cũng chỉ là những ánh mắt lạnh lùng, khi cô dường như cảm thấy mất hếthy vọng, một giọng đáng yêu vang lên:“Dừng tay.”
Thu Dĩnh nghe thấy giọng này quen quen, có phần xúc động
“Mama, là dì Lộ.”
Thu Dĩnh che miệng bé lại, làm động tác không được nói, sau đó kéo Diệp Lạc lénlén lút lút lui về sau, thấy nghi hoặc trong mắt hai cha con lành giải thích:“GặpLộ Lộ nhất định sẽ gặp phiền toái, chúng ta đi đi.”
Bé nghe xong gật gật đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-cuc-cung-choi-game/118815/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.