Thu Dĩnh đứng ngay Thảo Nguyên, nơi trước đó log out,cô nhìn những người chơi đang đánh quái xung quanh, sau đó đi đến 1nơi không người, rút ra roi dài bên hông ra bắt đầu "ngược" con thỏ. 
Không còn cách nào nha, ai biểu cô hiện tại chỉ có cấp 3, chỉ có thể "ngược" mấy con thỏ cấp thấp, tuy rằng conthỏ mập mạp rất đáng yêu, có khi còn ra vẻ đáng thương với bạn, nhưng vì thăngcấp, đành phải có lỗi với con thỏđáng yêu này vậy. 
Thu Dĩnh có chút máy móc cầm cái roi lên, nhàm chán nghe tiếng “leng keng”, mặc cho người nào cứ đánh con thỏ suốt hai ngàycũng cảm thấy nhàm chán. 
“Chúc mừng người chơi đánh được 1000 con thỏ, đạt được 900 kinhnghiệm, mười haibạc.” 
Thu Dĩnh nghe có tiếng nói, theo bản năng lại quất một roi, mấy con thỏ thành vong hồn dưới roi cô. 
“Người chơi đánh quá số lượng thỏ, làm thỏ vương nổi giận.” 
Thu Dĩnh lại nghe thấy giọng nói, nhìn cái roi trong tay, khoé miệng giật giật, tiếp theo liền nghe được tiếng gầm lên giậndữ, sau đó, một con thỏ cao 3 métđứng trước mặt cô, ánh mắt mở to đầy vẻ tức giận, khuôn mặt dữ tợn đánh về phíacô. 
Thu Dĩnh vội vàng xoay người chạy về phía sau. 
Sau đó, nhiều người chơi nhìn thấy 1 con thỏ cao lớn hung dữ đuổi theo một côgái áo đỏ tay cầm roi dài. 
Thu Dĩnh chạy chạy đột nhiên cảm thấy dưới chân không còn gì nữa, tiếptheo cảngười đều rớt xuống, trước mắt liền xuất hiện một mảnh tối, đến khi cô địnhthần lại thì đã nằm trong một mật thất, mà con thỏ kia 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-cuc-cung-choi-game/118809/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.