“Chú Giải Phóng, cũng không thể một mình thôn chúng ta ra sức, mấy thôn phía trước đều phải được thông báo, còn phải nói với trong huyện một tiếng, dù sao thì cũng cách rất gần.”
“Cái này thì chú biết rồi, một chút nữa chú đạp xe đạp đi thông báo.”
Mục Kế Quân gọi Mục Kế Đông đến nói chuyện: “Ba người nhà em ở trên sườn núi không an toàn, chuyển về nhà ở trước đi.”
Mục Kế Đông hơi do dự: “Anh cả, đợi em về thương lượng với Lâm Ngọc rồi nói tiếp.”
Lâm Ngọc vừa đồng ý vừa hơi không đồng ý, đồng ý là chắc chắn vì an toàn trước mắt, còn có một chuyện là nhà cũ là nhà gạch ngói, gió thổi sẽ không có tiếng cỏ tranh, con gái ngủ sẽ ngon hơn. Lý do không đồng ý là chắc chắn ở nhà mình sẽ thoải mái hơn.
Lâm Ngọc nghĩ nghĩ rồi nói: “Chuyển về nhà ở vài ngày trước đi, anh thấy sao?”
Mục Kế Đông gật đầu: “Chuyển thôi, chúng ta mang chút đồ ăn qua đó.”
Mọi người đều đã biết tin tức Lão Hổ Lĩnh xuất hiện hổ rồi, dân quân trong huyện được huy động đi, trong tay bọn họ có những người đàn ông chân chính ngược lại không sợ, người trong thôn cũng phái người đi theo.
Mục Thanh nằm trên giường, trong tay nắm chặt tờ giấy nhăn nhúm, bên trên vẽ cái gì vậy? Nhân sâm? Mục Kế Đông tắm xong trở về phòng, Lâm Ngọc đang dọn dẹp quần áo mà anh vừa thay ra: “Móc từ trong túi của anh ra đó, trên đây vẽ cây dược liệu gì vậy?”
“Đồ tốt, đây là nhân sâm quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-cua-hoi-mon-xuyen-ve-thap-nien-60/3817365/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.