An Triệt rất muốn làm theo lời Hướng Bắc Bắc, dọn tới sống cùng nhau, nhưng nhìn tới chiếc giường đơn trong phòng thì vẫn lui ra, Hướng Bắc Bắc ôm bắp chân An Triệt ngồi dưới đất: “Chú An đừng đi mà đừng đi mà…”
An Triệt một tay ôm lấy thằng bé: “Ngày mai chú An đến thăm cháu được không nào?”
Hướng Bắc Bắc dụi mắt mếu máo: “Không được không được, cháu không thể để chú An đi ngủ vòm cầu, chú đi rồi bác ăn xin sẽ không có chỗ để ngủ nữa.”
An Triệt hôn lên khuôn mặt thằng bé: “Chú An có thể ngủ trên xe mà, giường trong nhà quá nhỏ, ba người không ngủ nổi đâu.”
Thằng bé ấm ức rớt nước mắt: “Chú An có thể nằm trên người ba cháu, cháu có thể nằm trên người chú An mà.” (BB giác ngộ sớm quá, để chú An đè ba nó thế *bụm miệng*)
Hướng Thần đỡ thắt lưng khóe miệng giần giật, nhìn chằm chằm An Triệt pha trò: “Lời trẻ không kiêng kỵ, anh đừng coi là thật.”
An Triệt cười nhạt: “Yên tâm, cậu sớm muộn gì cũng bị tôi đè.”
Đôi lông mày của Hướng Thần nhăn như bánh quai chèo: “Con trai anh ôm đi, tôi không cần.” Sau đó thẳng lưng nghiêm túc đóng cửa lại, An Triệt nhướn mày: “Bắc Bắc muốn về nhà cùng chú An không?”
Thằng bé mắt to vụt sáng chớp chớp: “Cháu không muốn rời khỏi ba ba? Cháu không muốn ngủ vòm cầu…”
“Không phải vòm cầu.”
“Vậy là biệt thự sao?”
“Ừ.”
Khóe miệng Hướng Bắc Bắc ngoác dài tận gáy, ôm chặt lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-con-di-ket-hon/2939817/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.