🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mạc Thanh cũng nghĩ Lộ Nguyên Hầu không biết người đêm đó là Hạ Mễ Chúc, đồ đệ của ông, hắn không thể liên tưởng nhiều đến vậy. Lộ Nguyên Hầu nếu muốn tìm Hạ Mễ Chúc thì cũng không có khả năng đến giờ vẫn tìm không thấy. Vậy nên chỉ có thể nói hắn không muốn nhận Hạ Mễ Chúc. Như thế hắn sẽ không điều tra nó. Vậy chỉ cần không khiến hắn để ý đến nó là được.



Người như Lộ Nguyên Hầu không thể nào có khả năng lượn lờ trước mặt Hạ Mễ Chúc mỗi ngày. Còn Hạ Mễ Thụy...



"Lần đó hắn đến phía nam là vì truy bắt một trùm buôn thuốc phiện. Trời còn chưa sáng đã rời đi. Lúc đó có một tên tội phạm quan trọng bị thương phải nằm điều trị ở đây đến hôm nay mới tỉnh. Tên đó rất quan trọng nên hắn mới đích thân đến đây lấy khẩu cung."



Ông ghé sát vào tai cậu nói. Dù sao người ở bệnh viện chỉ biết một chút chứ không biết tường tận như ông. Ông nói vấn đề này cho cậu là không đúng nên không thể cứ oanh oanh mà nói.



Hạ Mễ Chúc nghe mà giật mình, còn có may mắn đêm đó cậu chạy sớm.



"Hắn chắc là vẫn phải đến bệnh viện vài chuyến nữa, nhưng có lẽ không đụng vào thời gian con đến thăm a Thụy đâu."



Ông biết cậu quan tâm cái gì nên phân tích cho cậu nghe.



"Còn a Thụy thì... Sư phụ không có bế nó ra ngoài nhiều, người ở đây chỉ biết nó là cháu ta, dù có đụng hắn thì cũng không thể khiến hắn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-bao-bao-bo-tron-vo-em-dung-hong/2533871/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mang Theo Bảo Bảo Bỏ Trốn. Vợ! Em Đừng Hòng!
Chương 11: Duyên phận có thể muốn?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.