Hạ Mễ Chúc nhìn hai người đàn ông tuổi chừng hai mươi hai, hai mươi ba trước mặt, im lặng lùi về sau vài bước.
"Xin hỏi hai vị là ai? Sao lại chắn đường tôi?"
Cậu lạnh mặt nhìn họ.
"Cậu không biết?"
Nguyên Thịnh quan sát cái tiểu Beta trước mặt. Ở khoảng cách gần càng không thấy có gì đặc biệt, cùng lắm là có một đôi mắt to, khiến người khi đối diện sẽ muốn nhìn thẳng vào nó.
"Sao tôi phải biết hai người?"
Hạ Mễ Chúc không hờn giận nhìn hắn.
"Ha... Tuy không rõ cậu có biết hay không, thế nhưng cái giọng điệu này lại rất giống Lộ Nguyên Hầu. Đúng là vật hợp theo loài."
Nguyên Thịnh mỉa mai.
"Nếu hai người đã không cùng tôi quen biết, vậy không cần cản đường tôi."
Hạ Mễ Chúc không muốn nhiều lời với họ, muốn vòng qua họ.
"Ấy!"
Nguyên Thịnh lại không muốn cho cậu đi, chắn trước mặt.
"Ở đây là trước cổng quân khu, các muốn rốt cuộc muốn làm gì?"
Hạ Mễ Chúc lạnh giọng nhắc nhở họ.
"Chỉ là muốn làm quen một chút thôi."
Nguyên Nhạc cười nhẹ. Khuôn mặt cũng anh tuấn, khí chất có phần ôn hòa như thư sinh công tử khiến hắn khi cười lên lại cho người khác cảm giác dễ gần. Không giống Nguyên Thịnh, điệu bộ lơ đãng lại ngã ngớn của hắn giống như một tên hoa tâm phong lưu thành tính, rất không khiến người ta thích khi cùng hắn đối diện trò chuyện.
"Làm quen là đôi bên tình nguyện, không phải một bên cưỡng ép. Tôi không thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-bao-bao-bo-tron-vo-em-dung-hong/2533798/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.