Hạ Mễ Chúc bị người bên cạnh nhìn chằm chằm với ánh mắt kỳ dị, bất đắc dĩ phải lên tiếng: "Cậu không cần nhìn tôi vậy đâu."
Giang Tấn lại lắc đầu.
"Tiểu Chúc Chúc này, cậu không biết hôm nay mình đẹp trai thế nào đâu."
Hạ Mễ Chúc gãi gãi cái mũi, ngại ngùng quay mặt đi.
"Lần sau cứ bị khiêu khích như vậy, cậu cứ giống như hôm nay đi, nói cho họ nghẹn họng luôn."
Chưa nói Giang Tấn đã không thích hai người vừa tới kia, đối phương rõ ràng biết nguyên nhân tại sao Hạ Mễ Chúc không vào tập, vậy mà còn nói xuyên nói tạp, hắn lại càng không ưa hơn. Vốn nghĩ Hạ Mễ Chúc sẽ bị chèn ép, ai ngờ cậu lại lội ngược dòng. Không chỉ hai người kia mà những người xung quanh cũng bị lời nói của cậu làm cho trố mắt.
Chỉ là...
"Chỉ là cậu tiết lộ về a Thụy như vậy có được không?"
Giang Tấn hơi sầu lo hỏi.
"Không sao."
Hạ Mễ Chúc lắc đầu, nói tiếp: "Chỉ cần là chuyện liên quan đến ngài ấy, nhất định sẽ không giữ được lâu."
Vậy thì mang ra đả kích người khác cũng thuận tiện đi.
Mà cậu lại không có nói sai, Hạ Mễ Thụy thật sự là vốn liếng của cậu. Cho dù sau này Lộ tướng có thể hiện sự yêu thích đối với cậu nhiều cỡ nào, cũng không bằng một Hạ Mễ Thụy.
Chỉ cần con của ngài ấy đều là do cậu sinh ra, ai cũng không thể lung lay địa vị của cậu.1
Tuy lời hôm nay cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-bao-bao-bo-tron-vo-em-dung-hong/2533745/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.