Cả quá trình Nguyên Dực đều không lên tiếng, không biết có phải đang sĩ diện không muốn trước tiên mở miệng xuống nước hay không.
Lộ Nguyên Hầu nghe hết, vậy mà không có biểu lộ vẻ mặt không vui, lại thở dài một tiếng.
"Con biết rồi."
Hắn nói.
Tiếng này là nhìn Nguyên Dực nói.
"Đứa nhỏ sao rồi?"
Nguyên Dực có cái bậc thang, lập tức nhảy xuống ngay. Lão quản gia đứng phía sau cố gắng không biểu hiện trợn trắng mắt với chủ nhân của mình. Lộ Nguyên Hầu nhìn trong mắt, hiểu trong lòng nhưng không có biểu lộ gì nhiều hơn. Này không thể trách hắn được. Năm xưa khi Lộ Nguyên Hầu sinh ra, hắn đều ở cùng ba của mình. Cho đến thời điểm ba của hắn gần như là không chống đỡ được nữa là năm hắn mười lăm tuổi, ba hắn mới liên hệ với Nguyên Dực, đem hắn gửi gắm. Đó cũng là lúc Lộ Nguyên Hầu bại lộ thân phận đại hoàng tử của mình.
Năm đó Nguyên Dực chỉ mới ngồi trên ngai vị được ba năm thôi, chính thê của ông là mẫu hậu của hai người Nguyên Nhạc Nguyên Thịnh vừa mới được cưới vào, còn chưa có thai. Lộ Nguyên Hầu ở trong hoàng cung một năm đã chịu bao nhiêu khổ ba người đều biết. Vậy nên khi Lộ Nguyên Hầu phân hóa xong, Vương Hậu của Tây quốc lúc đó biểu hiện suy nghĩ không muốn buông tha hắn, Lộ Nguyên Hầu mới đưa ra ý định rời đi hoàng cung mà không để cho ai biết. Tuy sau này người đàn bà kia có biết nhưng bà ta không thể đuổi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-bao-bao-bo-tron-vo-em-dung-hong/2533709/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.