Lộ Nguyên Hầu tỉnh lại nhìn không thấy tiểu Beta của hắn đâu, sắc mặt dần dần trầm xuống.
Hắn xuống giường, dựng lên rào chắn xung quanh rồi mới xuống lầu đi tìm người.
Không nhìn thấy người trong nhà, sắc mặt hắn càng thêm không tốt.
Hắn không lạc quan đến mức nghĩ rằng cậu chỉ đi ra ngoài vì cần làm cái gì đó. Bởi vì chuyện này chưa từng xảy ra, bởi vì một số chi tiết nhỏ nhặt trong khoảng thời gian trước đó vài tiếng, Lộ Nguyên Hầu nhận ra mình đã nghĩ quá đơn giản. Quan trọng là tiểu Beta lại có thể giấu kỹ như vậy, đến hắn cũng không nhận ra cậu bất thường.
Lộ Nguyên Hầu nghĩ nghĩ, vẫn là đợi đứa nhỏ tỉnh lại rồi tính tiếp. Nếu đến lúc đó tiểu Beta còn không trở lại, hắn sẽ đi tìm.
Không phải hắn sợ cậu đi luôn, mà chỉ là không thể để yên như vậy.
Dù không rõ trong lòng cậu nghĩ gì, nhưng để càng lâu, tiểu Beta lại nghĩ nhiều hơn những thứ không tốt. Hắn không muốn nhìn thấy điều này.
Kết quả đợi tiểu Mễ Thụy tỉnh lại, Hạ Mễ Chúc vẫn là chưa trở về.
Hắn chuẩn bị cho đứa nhỏ, không có đem nó đến bệnh viện nhờ Mạc Thanh mà đến nhà Vệ Kiêu, để hắn giúp trông một lát. Khu này không lớn, hắn nghĩ tìm một chút là thấy được. Nếu mang đến bệnh viện, nhất định Mạc Thanh sẽ hỏi có chuyện gì, mà hắn lại không biết trả lời thế nào. Đưa cho bạn thân kiêm cấp dưới của hắn trông, vừa chu toàn còn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-bao-bao-bo-tron-vo-em-dung-hong/2533694/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.