“Ta thay mặt Tây quốc cảm ơn sự xuất hiện của nước bạn, góp thêm niềm vui cho ngày trọng đại này.”
Nguyên Dực đứng ở trước mặt mọi người hướng về sứ thần ba quốc gia khác thân thiện lại không mất uy nghiêm mà cảm tạ. Sau đó sứ thần các nước nhanh chóng bộc lộ thái độ của mình, không khí đặc biệt hài hòa dưới cái nhìn của Hạ Mễ Chúc.
Cậu giằng lại tâm tình rung động trong lòng mà quan sát sứ thần của ba nước còn lại. Có trời mới biết thời điểm nghe Hạ Mễ Thụy kêu một tiếng “gia gia” kia, dù không biết là kêu ai nhưng cậu vẫn cảm thấy tim mình như sắp nhảy ra khỏi lòng ngực đến nơi. Ở lúc cậu tự an ủi mình rằng Hạ Mễ Thụy cũng không phải đang nhìn Quốc Vương của Tây quốc mà gọi gia gia thì lại nghe người đàn ông ở trong lúc ai nấy đều đặt sự chú ý lên thân hai người vừa xuất hiện kia mà trầm thấp đến mức khó mà nghe thấy được, ừm một tiếng.
Nói thật, Hạ Mễ Chúc phải giằng xé lắm mới không tại chỗ mà quay đầu chất vấn hắn.
Nhưng cũng bởi vậy mà khiến cho tâm thần cậu không chút nào yên trong suốt nữa đầu buổi tiệc xa hoa quý tộc này.
Khi mà Quốc Vương Tây quốc Nguyên Dực bỗng nhiên đi đến chỗ này.
Bởi vì không có mấy người dám lại gần Lộ Nguyên Hầu nên trước khi Nguyên Dực đến chỗ họ, xung quanh họ trong phạm vi ba mét không hề có một bóng người. Nhưng nhìn thấy Nguyên Dực đi đến, những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-bao-bao-bo-tron-vo-em-dung-hong/2533670/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.