Địch Hạo ở một bên nói thầm một câu," Ai là bảo bối nhà cậu." Bất quá cũng không quấy rầy Bành Vũ cùng Thất Thất thân thiết.
Nhưng thật ra Tần Chí tâm lý rầu rĩ —— hắn thật ra đã quên, bên người Địch Hạo còn một người bạn thân là Bành Vũ, cùng Thất Thất quan hệ cũng rất tốt, như bây giờ xem ra, không có ý kiến là tốt nhất, nhưng nhìn vẫn làm người thực khó chịu.
Tần Chí mang theo Chu Diệu đi đến bên người Địch Hạo bọn họ, Địch Hạo nhìn Tần Chí liếc mắt một cái, không có mở miệng nói chuyện, ngầm liếc mắt Bành Vũ, Địch Hạo đột nhiên nhớ tới, Tần Chí là người gây ra chuyện kia 5 năm trước, Bành Vũ còn chưa biết đâu, Địch Hạo ngầm rối rắm —— cậu còn chưa nghĩ xong là có nên nói với Bành Vũ hay không, nói thì rất phiền toái, không nói cho Bành Vũ, về sau khả năng một ngày nào đó Bành Vũ sẽ biết, đến lúc đó càng phiền toái —— sách, phiền a, thật phiền.
"Địch Tiểu Hạo, cậu ở kia rung đùi đắc ý làm gì." Bành Vũ ôm Thất Thất nhìn Địch Hạo nói.
Địch Hạo vô ngữ liếc Bành Vũ, vẫy vẫy tay," không có gì, chúng ta về đi, tớ đói bụng."
Thất Thất sờ sờ bụng," Con cũng đói bụng."
Tần Chí lập tức mở miệng nói," như vậy đi, tôi mời mọi ngươi ăn cơm như thế nào?" Không đợi Địch Hạo mở miệng cự tuyệt, Tần Chí vỗ bả vai Chu Diệu, tiếp tục nói," hôm nay là ngày nhập học đầu tiên của cháu tôi, khó tránh khỏi có chút chưa thích ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-banh-bao-di-troc-quy/4601901/quyen-1-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.