Tần Hiểu nhìn về phía Địch Hạo, mở miệng hỏi, " Đúng rồi Địch đại ca, búp bê lần trước tôi và Viêm Minh đưa anh đã xử lí xong chưa? Trong đó... đã tìm ra được nguyên nhân chưa?"
Nghe được câu hỏi Tần Hiểu, Địch Hạo dừng bước, hơi có chút khó hiểu mà nhíu mày.
Tần Hiểu thấy dáng vẻ này của cậu, nghi ngờ hỏi, "Làm sao vậy?"
Địch Hạo nhìn về phía Tần Hiểu, " Nói đến con búp bê kia, tôi trước tiên muốn thanh lọc oán khí trên nó, nhưng lúc tôi thanh lọc oán khí, tôi lại phát hiện trên con búp bê này không có một chút khí tức của linh hồn nào."
Tần Hiểu trừng lớn mắt, kinh ngạc nói, " Làm sao có thể? Tại sao lại như vậy?"
Khâu Viễn cũng mở miệng hỏi, " Không lẽ linh hồn trong con búp bê đó đã rời đi?"
Không đợi Địch Hạo mở miệng, Tần Hiểu liền lắc lắc đầu, " Không có khả năng đi, chúng em tìm thấy được con búp bê kia,là vì linh hồn bên trong đó hướng chúng em cầu cứu, nếu cô ấy có thể tự mình đi ra, hẳn là đã sớm tự ra."
Địch Hạo cũng gật đầu đáp, " Quả thật như thế, hơn nữa ngay sau đó, tôi đã dò xét một chút búp bê trên người ba thi thể nữ còn lại, phát hiện bên trong cũng không có bất luận linh hồn nào tồn tại, nhưng là... Tuy rằng búp bê ba người này không có linh hồn, nhưng mỗi búp bê đều có khí tức từng tồn tại của các linh hồn, nói cách khác, linh hồn của ba nữ thi này nhất định từng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-banh-bao-di-troc-quy/4601879/quyen-1-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.