"Cứu cứu ta... Van cầu ngươi, cứu cứu ta..."
" Không sai, thanh âm chính là từ nơi này truyền tới." Viêm Minh vuốt ngăn tủ nói, sau đó dùng tay mở ngăn tủ ra.
" Bên trong này chỉ có quần áo của nữ thi kia, chẳng lẽ cô ấy giữ linh hồn mình trong đó?" Tần Hiểu cũng muốn tiến lên, nhưng là cổ tay cậu có mang vòng tay ngọc của Địch Hạo, không thể tới gần.
Viêm Minh sờ soạng trên quần áo, đột nhiên sờ tới một vật, " Đây là cái gì?" Hắn lấy vật bên trong ra.
" Cái gì vậy?" Tần Hiểu mở miệng hỏi, theo phản xạ không điều kiện cậu cũng đi qua sờ vào vật đó.
" a!!!"
Một tiếng hét chói tai truyền đến, thanh âm kia giống như vang ngay bên tai, Viêm Minh tê một tiếng, đồ vật trong tay lập tức rơi xuống đất.
" Lạch cạch", phòng giải phẫu đèn sáng lên.
Hai người phản xạ nhắm chặt hai mắt lại, một hồi lâu mới thích ứng với ánh sáng. Lúc này mới có tâm tình nhìn xuống cái vật vừa rơi xuống đất.
Viêm Minh khom lưng xuống vươn tay đem nó nhặt lên, " Búp bê?"
Tần Hiểu nhìn qua, chỉ thấy trên tay Viêm Minh có một búp bê nhìn rất thật, tất cả đều làm từ gỗ, được chế tác rất tinh xảo, mặt mày miệng mũi rõ ràng, động tác ngây thơ khả ái, thập phần đáng yêu. Chính là nghĩ tới tình huống vừa rồi Tần Hiểu đeo vòng ngọc chạm vào con búp bê, lại nhìn tới con búp bê tinh xảo này, liền không thể nào thấy nó đáng yêu được nữa.
" Vừa rồi tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-banh-bao-di-troc-quy/4601877/quyen-1-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.