Đám người Địch Hạo trên đường đi giống như đang đi dạo vậy, không gặp phải nguy hiểm gì, ngoại trừ thỉnh thoảng nhìn thấy mấy con thỏ, sóc, ngay cả thú dữ cũng không gặp con nào, mà nhiệt độ trong này rất vừa phải, phong cảnh đẹp, không kém gì bồng lai tiên cảnh, thật sự rất thích hợp để hưởng thụ. 
"Bọn họ nói chỗ tìm thấy quả biến hình cách cửa vào của bí cảnh không xa, sao chúng ta đi mãi cũng không phát hiện cây nào?" Địch Hạo kì quái hỏi. 
Quả biến hình lớn lên trên một thân cây, nghe nói cây biến hình lớn lên rất tươi tốt, quả biến hình trên đó cũng không nhiều, nhưng họ đã đi được một lúc, đừng nói là cây biến hình, ngay cả mấy cây cối khác cũng không thấy xuất hiện. 
Tần Chí nhìn ba động vật nhỏ dưới chân, trấn an nói: "Đừng nóng vội." 
Đi trong chốc lát, Địch Hạo giương mắt nhìn lên: "Hử? Đám đó là tộc khỉ à?" 
Tần Chí cũng nhìn qua, đối diện là một rừng cây, những người đang đi ra không phải là tộc khỉ còn là ai. 
Tộc khỉ thân cận với loài người, ông lão đối diện nhìn thấy Địch Hạo, chủ động lên tiếng chào hỏi. 
Sau khi chào hỏi đủ kiểu, Địch Hạo suy nghĩ một chút mở miệng hỏi: "Xin hỏi, ngài biết cây biến hình ở nơi nào không? Mấy đứa nhỏ này của chúng ta đều muốn biến hình." 
Ông lão tộc khỉ cười, chỉ ra phía sau: "Phía sau có một gốc cây biến hình, trước đó chúng ta hái được mấy quả, vẫn còn vài quả đấy."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-banh-bao-di-troc-quy-2/4299364/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.