Giọng nói này...
Địch Hạo lên tiếng: "Mày là Tiểu Ngũ, Ngũ Thông... Thảo nào."
Quỷ dục sắc Ngũ Thông từ trên giường đá xuống, "Đáng tiếc thật, ta vẫn có chút hứng thú với người."
Tần Chí cười nhạo một tiếng, "Người bị thương?"
Sắc mặt Ngũ Thông thay đổi, mặc kệ Địch Hạo ở bên này mà âm trầm nhìn Tần Chí.
"Đến cả hình người cũng không duy trì được." Tần Chí nói, Long Hồn xuất hiện trong tay, ánh mắt cũng âm trầm, "Đã có gan mơ tưởng người của ta, thì phải chuẩn bị tốt tinh thần."
Ngũ Thông gầm lên một tiếng, cơ thể quỳ sát đất, nhanh chóng phóng tới Tần Chí.
Địch Hạo tránh ra, để cho Tần Chí không gian, thừa dịp hai người đánh nhau, cậu vội tới chỗ giường đá, Lương Vận Thơ sắc mặt tái nhợt, tinh khí đã bị hút không ít, sợ phải ở trên giường hồi phục một thời gian, may mà họ tới kịp, tính mạng của Lương Vận Thơ xem như được bảo toàn.
Bên này, thân hình Ngũ Thông nhanh chóng di chuyển tới gần Tần Chí, cơ thể nó cường tráng, nhưng tốc độ không hề chậm, gần như chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh, hơn nữa nó biết Long Hồn trong tay Tần Chí lợi hại, cũng không cứng đối cứng, ngược lại giằng co bên cạnh, Địch Hạo nhíu mày, cảm thấy có chút không đúng, Ngũ Thông dường như không sử dụng hết toàn lực đấu với Tần Chí, chẳng lẽ nó muốn chạy trốn? Lúc Địch Hạo nghĩ như vậy, lúc này Ngũ Thông vốn đang nhào tới Tần Chí bỗng nhiên thu móng vuốt lại, chốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-theo-banh-bao-di-troc-quy-2/4299333/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.