Editor: Minh An
Beta: Cún
Thật ra Cố Yến Khanh cũng biết mặt mũi súp lơ trông như thế nào, chẳng qua nhất thời hơi ngớ ngẩn nên mới lấy nhầm thôi.
Chỉ số thông minh đang offline, đại khái là chỉ dáng vẻ hiện tại của anh.
Kiều Vãn Tình cũng không bắt anh đi hái lần nữa, cầm lấy rồi xào chỗ "súp lơ" kia đi. Vì cải ngồng nở hoa rồi, nó già nên ăn cũng khá dai, với lại chỗ có hoa còn hơi đắng nữa.
Kiều Vãn Tình bụng đầy ý xấu gắp một miếng cho Cố Yến Khanh, mỉm cười hỏi anh: "Cố tổng, súp lơ ăn có ngon không?"
Cố Yến Khanh: "......"
Bây giờ Khẩu Khẩu có thể tự xúc vài thìa để ăn rồi. Nó một hai đòi tự xúc ăn. Nghe thấy mẹ hỏi ba mình, nó còn dùng cái thìa gõ gõ bát, vui vẻ nói: "Ngon, ăn ngon ~"
Cố Yến Khanh gắp chỗ rau Kiều Vãn Tình gắp cho mình vào bát Khẩu Khẩu: "Thế bảo bảo ăn nhiều chút nha."
"...... Anh xấu tính thật."
Khẩu Khẩu không biết mình bị hố, dùng thìa nhỏ cố gắng xúc rau Cố Yến Khanh gắp cho mình vào miệng. Tay thằng nhóc còn chưa quá thạo với động tác cầm thìa nên sau rất nhiều lần thử mới thành công. Cải ngồng già rồi nên nó không cắn được. Nhưng thằng nhóc này rất thông minh, cho vào miệng mút mút.
Trùng hợp thay cái nó vừa mút lại là chỗ hoa bị đắng. Nó vừa mút một cái thì nhíu hết cả khuôn mặt nhỏ lại, nhổ "Phi phi phi" mấy cái liền.
Cố Yến Khanh cùng Kiều Vãn Tình nhìn bộ dáng nó bị đắng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-voi-cha-cua-vai-ac/428610/chuong-50.html