Trước khi mời mọi người dưới quê lên thành phố C uống rượu đầy tháng của Trăn Trăn thì Cố Yến Khanh qua đây.
Vốn dĩ Cố Yến Khanh đã rất cưng chiều các con mình rồi, ngày trước khi mới chỉ có Khẩu Khẩu, anh yêu thương cậu đến mức hận không thể hái sao trời cho cậu. Bây giờ anh lại có thêm một cô công chúa nhỏ nữa thì anh chỉ hận không thể nâng cô bé lên tận bầu trời.
Tiếc là Trăn Trăn chỉ biết ăn với ngủ, dường như chẳng quan tâm tới thế giới xung quanh. Thay vì ngắm nhìn thế giới xung quanh thì cô bé chọn ngủ thêm vài giờ.
Cố Yến Khanh tới nơi thì thấy Trăn Trăn mới uống sữa xong. Anh bế cô bé lên, Kiều Vãn Tình nói: “Em chuẩn bị thay tã giấy cho con bé.”
“Để anh thay.”
Cố Yến Khanh nhanh nhẹn lấy tã lót của Trăn Trăn ra. Ngày trước anh đã làm cái này cho Khẩu Khẩu nhiều rồi, vì thế Cố tổng vô cùng quen tay.
Chẳng qua Trăn Trăn còn nhỏ nên anh cần cẩn thận hơn rất nhiều.
“Hình như con bé đi nặng rồi.”
“Lại đi nữa hả?” Kiều Vãn Tình nhìn qua, đúng vậy thật, “Thế để em đi lấy nước.”
Khẩu Khẩu đứng một bên xem Cố Yến Khanh thay tã giấy cho Trăn Trăn. Cố Yến Khanh đặt tã giấy trước mặt Khẩu Khẩu, nói: “Con giúp ba ném tã giấy em gái làm bẩn ra bên ngoài được không?”
Vì để cho Khẩu Khẩu học cách giúp đỡ người khác, Cố Yến Khanh cùng Kiều Vãn Tình luôn cố gắng tạo cơ hội cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-voi-cha-cua-vai-ac/3266589/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.