Đến buổi chiều, ba người từ nhà bà ngoại Lục trở về.
Mấy nhà họ hàng của Cố gia cách Cố gia không xa, nên trên đường về rẽ vào đó vô cùng tiện. Sau khi Cố Yến Khanh cùng Kiều Vãn Tình thăm hết họ hàng, chú bác của Cố Yến Khanh xong thì cũng mới có 3 giờ. Cả nhà lại lên đường tới nhà của Sở Thơ Thơ.
Sở Thơ Thơ đang ở tại căn hộ mà ba mẹ cô ấy cho cô ấy khi cô ấy gả vào Cố gia. Tuy căn hộ này có diện tích không quá lớn nhưng vị trí rất đẹp. Cô ấy cùng Uyên Uyên và một người giúp việc hàng ngày sống ở đây cũng khá là thoải mái.
“Anh Uyên Uyên!” Khẩu Khẩu vừa tới cửa đã gọi lớn.
Uyên Uyên cũng bắt chước Khẩu Khẩu gọi lớn: “Khẩu Khẩu!”
Lâu lắm rồi hai bạn nhỏ mới được gặp nhau nên cả hai đều vô cùng vui vẻ. Kiều Vãn Tình nhìn hai anh em hòa thuận với nhau thì thầm cảm thán trong lòng. Cô không thể liên hệ được hai cậu nhóc này lại là nam chủ cùng vai ác trong sách nữa.
Ngày trước Uyên Uyên còn có thể bế được Khẩu Khẩu lên. Nhưng gần đây Khẩu Khẩu ăn no uống tốt, thêm vào đó Kiều Vãn Tình cũng đã học xong khóa huấn luyện rồi, có thời gian ở nhà chăm cho cậu nên Khẩu Khẩu béo lên trông thấy. Vì thế hiện tại, Uyên Uyên chỉ có thể nhấc Khẩu Khẩu lên khỏi mặt đất một chút chứ không bế được nữa.
“Em béo lên rồi!” Uyên Uyên sờ sờ đầu nhỏ của Khẩu Khẩu, “Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-voi-cha-cua-vai-ac/3266570/chuong-90.html