Editor: Minh An
Beta: Cún
Tính linh tinh vụn vặn thì hiện tại trên người Kiều Vãn Tình có khoảng mười vạn. Vậy vẫn còn thiếu 20 vạn. Nếu không đi vay ở ngân hàng nhỉ?
Cũng không biết có vay được hay không, nhỡ đâu không trả được thì sao?
Bán con trả nợ?
"Cốc cốc."
Đang lúc Kiều Vãn Tình phát sầu vì tiền thì cửa phòng của cô bị gõ vang. Kiều Vãn Tình đi qua mở cửa ra thấy Cố Yến Khanh bế Khẩu Khẩu đứng ở cửa, Khẩu Khẩu nằm trong lòng ngực anh đã ngủ.
Đã muộn thế này anh ấy còn chưa đi!
Kiều Vãn Tình cố ý tránh trong phòng chính là chờ đối phương đi rồi mới đi ra ngoài, bằng không cô cảm thấy khá ngại.
Hơn nữa cô càng sợ nhỡ đâu não Cố Yến Khanh có vấn đề lại cảm thấy Đường Nguyệt Nguyệt nói khá có đạo lý, bỗng nhiên lại nghĩ thử đến với nhau cũng không phải không được thì làm sao bây giờ?
Khụ khụ, tuy rằng khả năng này là không lớn.
"Anh đặt con trên giường ngủ đi."
Kiều Vãn Tình vốn dĩ định bế Khẩu Khẩu nhưng nghĩ tới tình huống xấu hổ lúc trước nên bảo Cố Yến Khanh trực tiếp đặt Khẩu Khẩu lên giường.
Cố Yến Khanh đặt Khẩu Khẩu xuống rồi cởi áo ngoài cho nó, đắp chăn lên rồi hỏi Kiều Vãn Tình: "Cô trốn trong phòng một mình làm gì?"
Đương nhiên là trốn anh rồi! Nhưng vẻ mặt Cố Yến Khanh thản nhiên như chưa phát sinh bất cứ cái gì làm Kiều Vãn Tình cảm thấy mình nghĩ quá nhiều.
Người ta còn không để việc đó trong lòng.
Nhưng như vậy cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-voi-cha-cua-vai-ac/273396/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.