Editor: Minh An
Beta: Cún
Cô vội đứng dậy, nghiêng tai nghe ngóng một chút, cảm giác động tĩnh không giống như phát ra từ cửa nhà cô, ít nhất không phải ở trong sân nhà mình nên cầm đèn pin ra ngoài xem.
Nghĩ nghĩ, Hứa Hàm lại nắm chặt cây gậy ở đầu giường.
Cô vừa mở cửa liền thấy có một thân ảnh, theo phản xạ có điều kiện vung gậy một cái, nhưng tay cô bị bắt lại, bên tai truyền đến thanh âm của Cố Yến Khanh: "Là tôi."
Ngọa tào sao lại không một gậy đập chết anh ta chứ!
Nhưng mà có Cố Yến Khanh, tức khắc Hứa Hàm có cảm giác an toàn, lần đầu tiên cảm thấy trong nhà có đàn ông thật an toàn.
Thanh âm ấy truyền đến từ vườn rau nhà cô, Cố Yến Khanh lấy đèn pin từ trong tay cô, nói: "Cô vào trước đi, tôi đi xem."
Hứa Hàm đang muốn nói để tôi cùng đi thì bên kia truyền đến tiếng thét chói tai, như có người kêu dưới chân có cái gì, quái vật, ánh sáng đèn pin chiếu loạn. Hứa Hàm và Cố Yến Khanh liếc nhau, Hứa Hàm ra phòng khách mở đèn ở sân lên.
Theo ánh đèn, bọn họ nhìn thấy hai thân ảnh chật vật từ vườn rau chạy ra. Từ vườn rau ra đường chỉ có một lối đi duy nhất là sân nhà cô nên Hứa Hàm nhanh chóng mở cửa sân, đợi sẵn ngoài đường.
Chỉ chốc lát sau người kia liền chạy tới, vừa vặn bị họ bắt được. Lại là đường thúc Kiều Tân Đức của Kiều Vãn Tình và vợ ông ta La Dương Tú.
La Dương Tú vẻ mặt hoảng sợ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-voi-cha-cua-vai-ac/273378/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.