Chuyển ngữ: Cực Phẩm 
Động tác của Lâm Ngộ An cứng lại, quay đầu qua nhìn Hàn Đông Dương, sắc mặt rất phức tạp, không biết sờ cục cưng một cái thì có cái gì cần bớt phóng túng lại. 
Còn có... Lâm Ngộ An híp mắt một cái, sắc mặt anh dũng muốn hy sinh của Hàn Đông Dương cậu là sao thế hả? 
Bây giờ sờ cục cưng cũng phải phân ngày và đêm à? 
Lâm Ngộ An không tin chuyện quỷ quái này, chụp người kéo mạnh chồng cậu tới trên sô pha, phát hiện Hàn Đông Dương vẫn không nhúc nhích, giống y như cái rễ cây cắm sâu vào trong đất. 
Lâm Ngộ An nhướng cằm, nhướng mày ra hiệu, nhỏ giọng nói: "Đi lên sô pha." 
Hàn Đông Dương cụp mắt, ánh mắt khó xử, ngập ngừng nói: "Đây là phòng khách..." 
Nét mặt Lâm Ngộ An nứt ra, ánh mắt như tia phóng xạ cuốn quanh cổ Hàn Đông Dương, nhỏ giọng nói: "Thật không muốn sờ một cái sao." 
Hàn Đông Dương cắn môi do dự, nét mặt vừa ngượng ngùng vừa thoả hiệp, nhìn Lâm Ngộ An, ngập ngừng nói: "Thật muốn bây giờ à?" 
Lâm Ngộ An: "..." 
Lâm Ngộ An bất đắc dĩ, dừng một chút, cuối cùng kéo hai đầu ngón tay vào với nhau. 
Ánh mắt tôi tối của Hàn Đông Dương sáng lên, lập tức hiểu ý, cũng kéo hai đầu ngón tay vào với nhau, lanh lợi nói: "Oh yeah!" 
Lâm Ngộ An đang tính vén vạt áo lên nói trong bụng có hai cục cưng: "..." 
Trong phòng khách im phăng phắc. 
Là cậu thua, là cậu thất bại, Lâm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-truoc-khi-ly-hon/3068425/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.