Chuyển ngữ: Cực Phẩm 
Bên ngoài đang mưa, từ lúc người này tỉnh lại tới giờ, vẫn ngồi trên giường khách sạn, đã hút được năm điếu thuốc. 
Ra giường lộn xộn, quần áo vứt lung tung trên đất, còn có dấu tay, dấu răng trên người cậu do bị móng tay cào ra, những thứ này chứng tỏ đêm qua có bao nhiêu điên cuồng. 
Cậu chỉ nhớ rõ, tối qua người đàn ông kia khóc còn thảm hơn cậu, kêu rú còn lợi hại hơn cậu, cả người còn kích động hơn cậu, làm như tên ấy mới là người nằm dưới vậy. 
Lâm Ngộ An thở dài, dập điếu thuốc, đứng dậy, đỡ eo đi vào phòng vệ sinh, rõ ràng cậu mới là người bị đè đó. 
Nên khóc nên rên nên kích động không phải là cậu sao? 
Lúc cậu tỉnh lại thì trong phòng đã không còn ai, người đàn ông kia chạy trốn thật còn nhanh hơn thỏ, cũng không tắm rửa cho cậu nữa. 
Lâm Ngộ An nhìn người ở trong gương, ngoại trừ mắt có chút sưng thì ngũ quan vẫn tuấn mỹ không thể xoi mói, trên gò má trắng nõn có một nốt ruồi nhỏ, tròn trịa, nho nhỏ, đen nhạt, như là được ai dùng mực nước chấm lên. 
Nhìn xuống chút nữa thì đã không thể nhìn thẳng, đã có thể dùng "mình đầy thương tích vô cùng thê thảm" để hình dung. Trên người giống như là bị vuốt mèo cào, trên bả vai còn bị cắn mấy cái. 
Cậu nhớ rõ, những dấu răng này là do người đàn ông đó để lại. Tuy là lúc đó cậu đang say, nhưng vẫn có thể nhớ rõ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-truoc-khi-ly-hon/3068375/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.