*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chu đại thiếu sống đã ba mươi năm, lần đầu tiên trong cuộc đời tỏ tình cuối cùng lấy thất bại mà kết thúc. Bất quá Chu đại thiếu rất có năng lực kháng đả kích, như thường mang theo hai đứa bé đi sân chơi chơi đủ loại trò vui ầm ĩ, sau cùng tuy rằng mang theo chút tiếc nuối, còn lại rất hài lòng quay trở về. Làm cho nội tâm Lâm Ngạn quấn quýt không ngớt, Mặc dù sợ Chu Mặc để ý, lại sợ Chu Mặc kiên trì không ngừng. Bất quá sau cùng thấy hắn không có phản ứng gì quá lớn, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Trò chơi của kẻ có tiền cậu không chơi nổi, có thể không bị nhớ đến, liền để cho cậu làm người trong suốt đi!
Cậu bên này mới vừa thở phào nhẹ nhõm, tiểu biên kịch nào đó liền đuổi đến.
【Lăng Viêm, hai tin tức, một tin tốt, một tin xấu, cậu muốn nghe cái nào?】
【…】Tay Lâm Ngạn run lên, trực giác đều không phải tin tức tốt gì.
【Kiến nghị cậu trước khi chọn lựa, tin tức xấu cậu có khả năng chống đỡ.】
【 … Ngài làm chủ! 】Cậu còn có sự lựa chọn sao?
【Tác phẩm thiên văn đó của cậu BE khiến cho nhân thần cộng phẫn,’Mông Trần’, cư nhiên được một đạo diễn mắt mù nhìn trúng. Cho nên chúc mừng cậu, năm nay cậu sẽ là cây rụng tiền thu nhập cao nhất Văn Học Thành! 】
【!!!】Lâm Ngạn ngồi ở trước máy vi tính đều ngốc lăng, đường tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-ngoai-y-muon/29713/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.