*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Ngạn ngồi trên ghế salon trong phòng khách, cái đùi phải thiếu chút nữa phế bỏ kia rất không ưu nhã gác ở trên bàn trà, cái tư thế này muốn bao nhiêu lưu manh thì có bấy nhiêu lưu manh. Laptop đặt ở trên đầu gối, hai tay đang quên mình gõ bàn phím. Mỗ Sư Thái chờ được thời cơ liền liều mạng nghiền ép sức lao động, mắt thấy Lâm Ngạn gần đây chân bị phế đi không có cơ hội chạy loạn, nắm chặt thời gian thúc chương mới.
“Chị hai, cô đây là Chu Bát Bì chuyển thế!” Lâm Ngạn đều có chút vô lực thổ tào* rồi. (Chu Bắt Bì: Chu Lột Da)
“Chuyện bên Cổ Thành đều không phải đã kết thúc rồi sao, cho cậu cơ hội chăm chỉ còn không muốn?!” Mỗ Sư Thái đường về não cho tới bây giờ cũng không phải là địa cầu.
Lâm Ngạn suy nghĩ một chút, tay gõ bàn phím dừng lại mấy phút, cuối cũng vẫn xóa đi mấy chữ.
“Cô quen biết lão tổng tập đoàn Bác Hằng?”
“Tôi quen biết hắn, hắn không biết tôi.”
“…”
“Cậu muốn biết cái gì?”
“Nghe nói lão tổng Bác Hằng có một cô con gái nuôi…”
Mỗ Sư Thái là nhân vật gì, Lâm Ngạn vừa mới khởi đầu, bên kia lập tức để ý đến.
“Con gái nuôi cái gì, bất quá gần đây hoa đán nhỏ mới đi lên. Tướng mạo thanh thuần, nội tâm phong tao (lẳng lơ). Lão tổng Bác Hằng cũng là một ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-ngoai-y-muon/2714114/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.