Chương trước
Chương sau
Lúc nhận được tin nhắn của Ôn Nhiên, Ôn Thiến còn đang trên lớp, vừa nhìn thấy ảnh của anh trai gửi, nhất thời cả người nổi đầy gai ốc, suýt chút nữa là tay run đến nỗi rơi cả điện thoại.

Đậu đậu đậu má!

Tại sao anh trai nhóc lại có thể biết được bộ truyện, cái này không khoa học!

Xong đời, trong truyện nhóc viết bao nhiêu là kiểu ngu học play, mấy đứa nhóc bọn họ thì nghĩ đó là manh, nhưng bị chính chủ đọc được thì quả thật là rất hổ thẹn đến nỗi muốn bùng nổ ngay tại chổ.

Nhóc run run rẩy rẩy mà mở Weibo, nhất định là cái comment nhóc để lại ở trên Weibo của JS quá hot, tiếp đó là bị ông anh trai chú ý tới, rồi ấn vào Weibo của nhóc nên mới phát hiện ra.

Nhưng mà nhóc chưa bao giờ để link của truyện ABO đó lên Weibo cả, chỉ có nói là update chương mới với độc giả mà thôi, lại không đăng đoạn ngắn nào lên, anh của nhóc là rỗi rãi đến mức đau trứng thế nào mà lại đi tìm nguyên cả truyện ấy để đọc chứ.

Không đúng không đúng, dù anh trai nhóc có tìm được cả bộ truyện đó, thì nhóc cũng đâu có lưu thông tin thật ở trên ấy đâu, anh trai nhóc không có khả năng phát hiện ra được người viết ấy là em gái được.

Bình tĩnh bình tĩnh!

Ôn Thiến mạnh mẽ an ủi mình, chắc chắn ông anh trai chỉ là đơn thuần không hiểu gì nên mới tới hỏi nhóc thôi.

Sau khi tỉnh táo lại, Ôn Thiến mở giải thích về ABO trên Baidu ra, chụp màn hình rồi gửi cho Ôn Nhiên, làm như không có chuyện gì xảy ra, nhắn: Trên Baidu giải thích hình như là một loại giả thiết về tình dục á, anh hai hóa ra bình thường anh toàn xem mấy cái thứ lộn xộn gì đâu không nha!

Chờ tới lúc Ôn Nhiên thấy được tin nhắn này, cậu liền thấy hơi khó thở ngay tại chỗ.

Cậu đánh giá thấp cái trình độ mặt dày vô sỉ của em gái mình rồi.

Suy nghĩ một chút, cậu nhắn lại: Tình cờ thấy cái này ở trang đầu, cảm thấy rất tò mò nên anh mới ấn vào xem thử mấy chương, bị sốc đến ngay cả người. Suy nghĩ của các cô nương bây giờ thật đáng sợ.

Ôn Thiến: →_→ Anh là đang diss fan đấy à?

Anh chỉ diss có mình mày thôi!

Ôn Nhiên: Cái mức độ của tiểu H văn này khiến anh mày cảm thấy không khỏe, report ︿( ̄︶ ̄)︿

Ôn Thiến:....

Vậy thì chẳng những chỉ những độc giả đang gõ bát chờ sẽ khóc muốn chết, mà nhóc cũng sẽ đau lòng muốn chết.

_______ Bộ truyện nhóc đăng suốt mấy tháng trời, giống như là đứa con ruột của mình vậy, nếu thật sự bị report, thì nhất định phải đối mặt với số phận bị xóa bài đăng.

Nhóc hiểu là chắc chắn ông anh trai đã biết mình là tác giả rồi, bởi vậy mới mặt dày bám chặt lấy em gái như vậy.

Ôn Thiến: X﹏X được rồi, em thừa nhận rằng em là tác giả, nhưng mà làm sao anh phát hiện được?

Ôn Nhiên: Hãy gọi anh mày là thần thám Sherlock.

Ôn Thiến: Không biết xấu hổ! Anh nhất định là lúc về nhà đã rình xem trộm máy tính của em.

Thông minh vậy.

Ôn Nhiên có hơi chột dạ, liền lấy phong độ anh trai ra, giáo huấn cô nhóc: Tuổi còn nhỏ mà không chịu học hành nghiêm chỉnh, mấy cái vớ vẩn này thì biết nhiều thế hả, anh đã nói với mày rồi đó Ôn Tiểu Thiến, mày phải vừa vừa thôi chứ.

Ôn Thiến: Em xin anh đấy, anh đừng có lạc hậu như vậy được không, giờ cũng đã là năm 8012 rồi, cũng không phải là ở trong xóm không có mạng, mấy thứ này đọc nhiều học nhiều là sẽ biết.

Ôn Nhiên:....

Ôn Thiến bỗng nhiên hào hứng hẳn lên, gửi liên tiếp mấy tin qua: Nhưng mà anh hai, có phải anh đọc truyện rồi không, có phải là anh với anh Minh Xuyên lúc bình thường cũng chính xác như thế không!

Ôn Nhiên: Bọn anh không có cách nào mà làm liên tục trong vòng một tuần được, cảm ơn.

Ôn Thiến: Chắc là các loại tình thú kia đều có chơi đi, không chơi cũng không sao, hôm nào em sẽ cho anh toàn bộ bản đại cương, hai anh có thể thử từng cái một nha (*/ω*)

Ôn Nhiên: Ngậm miệng, lăn!

Ôn Nhiên cho rằng Ôn Thiến chắc chắn chỉ nói đùa mà thôi, không ngờ là qua vài ngày, cậu thật sự nhận được một bản word được gửi từ em gái mình, bên trong chứa đầy các loại play không thể miêu tả nổi, còn sợ là cậu đọc không hiểu nên đặc biệt chèn thêm cả hình ảnh vào.

Nhóc con này còn đặt tên file word là: Phiên bản đặc biệt của sách xuân cung đồ.

Ôn Nhiên trực tiếp kéo con bé vào danh sách đen.

.....

Thoáng cái đã qua nửa tháng, khi bộ [Kiến trúc sư] bắt đầu chính thức bấm máy, thì phim truyền hình của Mạnh Tinh Lan cũng nghênh đón đại kết cục.

Trong hơn một tháng này có thể nói Mạnh Tinh Lan là vương tử các đầu đề tại Weibo, gần như mỗi ngày đều có thể nhìn thấy y trên hot search, cái gì mà có tài nhưng lại thành công muộn, chàng trai kho báu đã xuất hiện, làm Ôn Nhiên đến cả lướt Weibo cũng không thể yên ổn, đâu đâu đều có bóng dáng của y.

Thậm chí lần trước dùng app để gọi đồ ăn khuya về, đến cái túi ở bên ngoài cũng là do y quảng cáo, làm hại Ôn Nhiên đau dạ dày tới nửa ngày.

Cuối cùng, cơ hội phản kích của bọn họ cũng đã tới.

Đêm đó chiếu đại kết cục, Mạnh Tinh Lan vững vàng chiếm vị trí đầu tiên của hot search, người của Đàm Mai ở bên này cũng nhân cái độ hot này, bắt tay cùng một phóng viên của studio giải trí không quá nổi tiếng tuồn ra đoạn video cuộc hẹn của Mạnh Tinh Lan và Đàm Hoài vẫn đang nắm trong tay, đồng thời đưa ra bằng chứng chính xác rằng Đàm Hoài đã kết hôn tại nước Y, kết hợp cùng với mấy doanh tiêu hào (*) có quen biết, nhất loạt đẩy thẳng chuyện này lên hot search.

(*) Doanh tiêu hào "营销号": Thực ra mình thấy nhiều người dùng từ Blogger cho dễ hiểu nhưng mà nếu thế thì không đúng lắm.

Weibo nhất thời nổ tung.

Đợt này bọn họ làm vô cùng kín đáo, khiến cho kẻ thù bị bất ngờ trúng đòn mà không kịp đề phòng, chưa tới một tiếng, cụm từ "Mạnh Tinh Lan tiểu tam" phi thẳng lên hạng nhất, bên cạnh còn treo một chứ "hot" đỏ rực.

Bài đăng cuối cùng trên Weibo của Mạnh Tinh Lan là một ảnh chụp màn hình Weibo, nguyên bản là có hơn 10 vạn điều đều là thổ lộ, chưa tới một đêm, trên top là hơn 50 vạn bình luận, toàn bộ top comment đều là từ thương y yêu y đến chết đi sống lại biên thành lên án công khai chửi rủa.

(Nghe nói anh là tiểu tam, là người đã chơi đùa phá hoại gia đình người ta thật sao?)

(Ăn dưa chờ đến đoạn sau, đặt hàng trước hạt dưa với đồ uống (ăn dưa))

(Hồng cực tất hắc a ha ha ha ha, cho mấy người hàng ngày cứ thổi phồng Bạch Liên Hoa ca ca di thế độc lập (*) của mấy người đó.)

(*) Di thế độc lập "遗世独立": Là thành ngữ, ý chỉ người sống tách biệt với thế giới, ở đây chắc mỉa fan của Mạnh Tinh Lan nói cậu ta tự mình có thể nổi tiếng không cần dựa dẫm kim chủ, không như Ôn Nhiên.

(Đợt sóng gió này rõ ràng cho thấy là đã dự mưu từ trước! Mặc kệ thế nào vẫn tin tưởng anh, ngồi đợt vả mặt!)

([nôn] chúc tất cả tiểu tam trong thiên hạ đều không được chết tử tế)

...

Bên quan hệ xã hội của Mạnh Tinh Lan cũng rất thông minh, họ không phủ nhận bằng chứng trước mắt, ngược lại còn tẩy trắng bằng cách ám chỉ rằng Mạnh Tinh Lan không hề biết đối phương đã kết hôn, là thật sự thích đối phương, đem cái hình tượng Tiểu Bạch Liên vô tội khắc đến là sinh động.

Hình thức lập tức đảo ngược.

Những người hâm mộ được thoải mái một chút, lập tức ngóc đầu trở lại, trái lại còn quay sang Weibo của Đàm Hoài để công kích lão là lừa hôn, tra nam.

Hình tượng của Mạnh Tinh Lan chính là Bạch Liên Hoa, fan đều sợ hắn bị bắt nạt không tranh không đoạt, sức chiến đấu càng ngày càng mạnh, thoáng cái đã đem tổ tông mười tám đời nhà Đàm Hoài ra ân cần thăm hỏi. Ngay cả Đàm Mai bên này cũng không nghĩ rằng bọn họ có chửi hăng đến vậy.

Với năng lực ứng biến cực mạnh, Đàm Mai lập tức tìm người tới để dẫn tiết tấu, cùng "chung một chiến tuyến" với fan của Mạnh Tinh Lan, đem tất cả bằng chứng về việc Đàm Hoài ngủ với một tiểu minh tinh xinh đẹp, quay phim dở tệ, chèn ép đồng nghiệp tung ra, đồng thời còn tặng hắn một hot search miễn phí.

Trên mạng nổi lên một làn sóng tẩy chay Đàm Hoài vô cùng mạnh mẽ, thanh thế hung dũng, trực tiếp dẫn tới đại diệt đến giá cổ phiếu của công ty Đàm Hoài.

Fan của Mạnh Tinh Lan vui như ăn tết, tuy rằng ngứa mắt cái tên cầm thú Đàm Hoài, nhưng mà ca ca của bọn họ vô tội, thế là đủ rồi, nhận ra rõ bộ mặt thật của tên tra nam ca ca đáng giá với người tốt hơn, vân vân.

Các kiểu bài đăng than thở khóc lóc.

Đáng tiếc, phần cao hứng này còn chưa kịp bốc lên, Đàm Hoài bên đã đã đăng Weibo.

Đàm Hoài: @ Mạnh Tinh Lan: bán tôi bán đến thuận lợi quá nhỉ, tôi có vợ con hay không, chẳng phải trong lòng cậu chính là người rõ nhất hay sao? (ảnh chụp màn hình)

Trong ảnh chụp lại màn hình chính là lịch sử cuộc nói chuyện giữa lão và Mạnh Tinh Lan trên Wechat, ngày hiển thị trên đó là vào tháng 4 năm ngoái.

Mạnh Tinh Lan: Đàm tổng, ngài đổi ảnh đại diện rồi ạ?

Đàm Hoài: Đúng vậy, là con tôi, đáng yêu chứ?

Mạnh Tinh Lan: A, ngài đã kết hôn rồi?

Đàm Hoài: Tôi đã kết hôn lâu rồi, họ đều đang ở nước Y.

.....

Ôn Nhiên xem tấm ảnh đó mà cười đến mức đập giường loạn lên, hiện thế hiện báo (*) đó, cái này gọi là gậy ông đập lưng ông, bây giờ đúng là sôi nổi thật mà.

(*) Hiện thế hiện báo "现世现报": Là một thành ngữ ý chỉ những kẻ làm điều xấu ở kiếp này sẽ gặp quả báo ngay lập tức.

Trên mạng đều là những tiếng mắng chửi tra nam, tiểu tam.

Lần này chẳng cần tới Đàm Mai thêm dầu vào lửa, chính bọn chúng cũng đã tự đấu đá nhau tới lưỡng bại câu thương.

Cậu cực kì thích xem mấy cái tình tiết chó cắn chó thế này, chỉ một từ thôi sảng khoái!

"Đối tượng mà bọn chúng hoài nghi đầu tiên nhất định là chúng ta, xảy ra chuyện lớn như vậy bọn chúng đi khắp nơi để tìm người tế trời giúp phân tán độ hot, lần này em chắc chắn phải chú ý đấy, đừng để bị bắt thóp được scandal nào." Đàm Mai ở trong điện thoại dặn cậu.

Ôn Nhiên không để tâm lắm nói: "Chị yên tâm, giờ bọn em chỉ có ở trong đoàn quay phim, có thể làm ra cái scandal gì được."

"Chị chỉ sợ cậu phấn khích quá lại đưa tay đi ấn thích vòng quanh thôi." Dù sao mấy loại chuyện ấy cũng không phải là chưa từng xảy ra.

Ôn Nhiên: "Em sẽ không làm chuyện ấy trên tài khoản chính của em đâu, Đàm thái hậu nương nương ngài cứ an tâm ạ."

"Chị mày không dám nhận đâu," Đàm Mai bị cậu chọc cười, còn nói, "Được rồi, có chuyện này, bên đài Tây Qua chuẩn bị sản xuất một chương trình thực tế gọi là "Kết hôn cùng tình yêu", chương trình này sẽ quay lại cuộc sống thường nhật của các ngôi sao cùng chồng hoặc vợ họ làm chủ đạo, mỗi lần quay sẽ là từ thứ sáu tới chủ nhật, quay về cuộc sống thật trong hai ngày ba đêm, và hoàn thành ít nhất là một nhiệm vụ nhỏ, đưa cuộc sống hôn nhân của mình cho công chúng cùng được biết. Em và Thẩm tổng có hứng thú không?"

".... Bọn em đâu phải là vì tình yêu mới kết hôn đâu, sẽ bị chửi mất."

"Sao thế được, hai người chỉ cần hằng ngày sống với nhau ngọt ngào một chút, rắc cẩu lương thật nhiều vào, anti-fan có lăn qua lăn lại viết mấy thứ tố linh tinh thì cũng vô dụng thôi."

Đài Tây Qua đã sản xuất hai chương trình thực tế, những bình luận nhận lại được vô cùng tốt. Đến giờ chuyện sản xuất chương trình thực tế "Kết hôn cùng tình yêu" mới chỉ manh nha một chút, mà đã được đa số khán giả cực kì mong chờ, cũng tích cực đề cử mấy đôi mà họ muốn được thấy.

Trong đó, Ôn Nhiên và Thẩm Minh Xuyên là có số lượng được đề cử lớn nhất, một phần là fan thật sự muốn được xem về họ, một phần là anti-fan muốn lấy chuyện đó làm trò cười mà thôi.

Cũng có rất nhiều fan muốn soi xét cuộc sống của "Người giàu" là như thế nào, nếu Ôn Nhiên và Thẩm Minh Xuyên cùng quay chương trình này, có thể nói đây chính là một cuộc triển lãm hoàn mỹ.

Tổ chương trình tới tìm Đàm Mai, hỏi ý kiến của chị.

Đàm Mai biết có cơ hội tới, tính cách của Ôn Nhiên không tệ, hỉnh ảnh của Thẩm Minh Xuyên lại là tổng tài bá đạo, được các cô gái nhỏ cực kì hoan nghênh, cuộc sống thường ngày của họ mà được phát ra thì tuyệt đối có thể làm chói mù mắt của cả hằng sa số fan mắt nhôm với mắt titan.

Ôn Nhiên ngồi xếp bằng trên giường, vô thức tóm lấy cái gối lông xù lại: "Em phải bàn bạc với Minh Xuyên một chút đã, cứ coi như là em đồng ý, thì cũng chưa chắc anh ấy đã đồng ý."

"Không vội, hai người cứ suy nghĩ thật kĩ đi, tất cả đều dựa vào mong muốn của cả hai, còn chị thì kiến nghị hai người nên tham gia."

"Vâng." Ôn Nhiên ở ngoài miệng thì nói thế, nhưng cậu cũng không bàn lại chuyện này với Thẩm Minh Xuyên, bởi hắn nhất định sẽ chiều theo ý cậu, nhưng cậu biết Thẩm Minh Xuyên thực ra không thích thậm chí là ghét phải lộ diện trước mặt công chúng, nhưng hắn lại có thể vì cậu mà hết lần này tới lần khác phá vỡ nguyên tắc của bản thân.

......

Tất cả những những gì về Mạnh Tinh Lan trên mạng đều là gió tanh mưa máu, Ôn Nhiên để ý được hai ngày rồi cũng chẳng theo nữa, dù sao thì Mạnh Tinh Lan lần này nhất định sẽ bị hung hăng ném xuống đất rồi, rất khó có ngày trở mình được.

Kể cả muốn trở mình, Thẩm ba ba không đồng ý, thì cũng là phí công.

Đàm Hoài cũng bị cào cấu đến độ cái khố cũng chẳng còn, trên Weibo còn xuất hiện tài khoản của vợ lão không biết là thật hay giả, ở ngay trên mạng đã lên tiếng rằng chuẩn bị ly hôn, chuyện đó cũng chẳng biết là thật hay giả luôn, nhưng mà Ôn Nhiên cũng chả còn hứng thú muốn biết.

Toàn thân toàn tâm của cậu đều tập trung vào quay bộ [Kiến trúc sư], đây là bộ phim điện ảnh đầu tiên mà cậu đóng chính, cậu muốn mình phải thật sự tập trung vào nó.

Đảo mắt một cái đã tới mùa xuân chim về hoa nở (*).

(*) Nguyên gốc "草长莺飞" – là một cụm từ để miêu tả cảnh sắc mùa xuân.

Tầm giờ này năm ngoái, cậu chỉ vừa mới mang bầu, cậu từ trạng thái ăn cái gì là nôn cái đó biến thành trạng thái nhìn thấy cái gì là muốn ăn ngay cái đó.

Vậy mà chớp mắt thôi, Phiền Phiền cũng đã lớn thế rồi.

Ôn Nhiên thương xuân bi thu cảm thán một trận, còn chưa được tắm mình trong nắng ấm mùa xuân cảm nhận khí tức xuân sang được mấy ngày, thình thình một đợt rét tháng ba ùa tới, cậu vinh dự bị cảm lạnh.

Để không làm lỡ tiến độ, Ôn Nhiên cũng khống nói rằng bản thân không được khỏe, vẫn mạnh mẽ chống đỡ để quay phim tiếp.

Ôn Nhiên mà bị cảm thì không dễ bị nghẹt mũi, chỉ thấy cả người choáng váng, không tỉnh táo.

Người bị bệnh thường dễ yêu đuối, Ôn Nhiên bắt đầu nhớ Thẩm Minh Xuyên, nhớ Phiền Phiền.

Tuy rằng gần như mỗi ngày đều gọi video, nhưng thấy được chứ không sờ được. Phùng Chính Lâm sắp xếp thời gian quay rất chặt chẽ, bấm ngón tay tính toán một chút, cậu đã gần hai tháng không được gặp họ rồi.

Hôm nay sẽ quay cảnh Ôn Nhiên đi đấu thầu, cũng chính là tình tiết nam chính bị vứt bỏ khiến anh ta trượt vào thung lũng nhân sinh.

Ôn Nhiên một thân tây trang phẳng phiu, rất hợp với túm tóc nhỏ kia, không sửa sang quá mức cũng rất ra dáng một nhà thiết kế, có một vẻ đẹp vừa du côn vừa nhã nhặn.

Địa điểm quay là một phòng họp lớn, ngồi phía dưới là các nhân viên của các công ty đấu thầu khác, chuyên gia đánh giá thầu, các công ty gọi thầu vân vân, đều là mặc tây trang đi giày da. Biết rất rõ ràng mọi người đều là diễn viên, nhưng thoạt nhìn lại cực kì có phong phạm của nghiệp giới tinh anh, Ôn Nhiên bỗng dưng vô duyên vô cớ có chút khẩn trương.

Sau khi mọi người vào vị trí, đạo diễn hô action, Ôn Nhiên ung dung bình tĩnh mà đi lên bục thuyết trình, thử mic một chút, rồi nói: "Thưa các phu nhân, các tiên sinh, xin chào buổi sáng tất cả mọi người! Tôi là Từ Kính tới từ công ty Tự Gia Kiến, hôm nay tôi tới đây đại diện cho công ty mình để thực hiện dự án đầu thầu này."

Nói rồi, Ôn Nhiên cầm một tập tài liệu đang bọc kín đặt trên mặt của bục thuyết trình, cũng giơ lên trước mặt tất cả quan khách để kiểm chứng rằng đó là tập tài liệu kín chưa được mở, ngay khi cậu đang định cầm con dao rọc giấy để mở chúng, Phùng Chính Lâm liền hô: "Cắt!"

Ông nói: "Tiểu Ôn, sao cậu lại cứng ngắc thế kia, cơ thể khó chịu à?"

"Cháu vẫn ổn ạ, là do cháu hơi căng thẳng, cháu xin lỗi."

Trạng thái căng thẳng chính là một chuyện không chuyên nghiệp trong rèn luyện hàng ngày của diễn viên.

Phùng Chính Lâm xua tay: "Cơ thể khó chịu thì đừng cố gắng chống đỡ, quay lại một lần nữa, không được thì cậu về nghỉ đi, sẽ đẩy cảnh khác lên quay trước."

Trạng thái của diễn viên ảnh hưởng trực tiếp đến chất lượng phim, Ôn Nhiên gật đầu: "Vâng, cảm ơn đạo diễn Phùng."

Nghỉ ngơi một lát, lần quay thứ hai bắt đầu.

Ôn Nhiên điều lại trạng thái tâm lý của mình thật tốt, cuối cùng cũng không còn căng thẳng nữa, nhưng cơ thể cậu thì thực sự đang khó chịu vô cùng, không thể tập trung tinh thần được, khó có thể nhập tâm để diễn, chỉ vừa mới mở được phong bao tài liêu, đạo diễn Phùng lập tức hô cắt.

Ông khoát tay: "Cậu về nghỉ ngơi trước đi, chuẩn bị quay cảnh tiếp theo, Tuyết Lị đã tới chưa?"

Tiểu Lâm nhanh chóng chạy tới đỡ Ôn Nhiên: "Anh Nhiên, anh có sao không, sao sắc mặt lại khó coi như vậy, để em đưa anh đi bệnh viện."

"Không nghiêm trọng thế," Ôn Nhiên có chút yếu ớt cười cười, "Uống thuốc là được rồi."

Trở lại phòng nghỉ, Tiểu Lâm dìu cậu ngồi xuống: "Anh Nhiên, anh nghỉ ngơi một lát đi nhé, em đi lấy thuốc với nước ấm."

Ôn Nhiên gật đầu, Tiểu Lâm nhanh chóng chạy đi, âm thanh động tác của cậu nhóc ấy không lớn, nhưng lại làm cho tại của Ôn Nhiên ong ong lên cực kì khó chịu, tay cậu đỡ lại cái đầu đang đau nhức từng cơn, ngay cả tẩy trang cũng chẳng có sức mà làm, hơi thở nặng nề.

Lần cảm lạnh này rõ ràng là nghiêm trọng hơn cậu tưởng tượng nhiều.

"Anh Nhiên, thật sự không tới bệnh viện à?"

Lúc Ôn Nhiên uống thuốc, Tiểu Lâm lo lắng hỏi lại, thoạt nhìn trạng thái của cậu bây giờ không phải chỉ uống thuốc là có thể lạc quan là không có việc gì.

Ôn Nhiên xua tay để Tiểu Lâm đi ra ngoài, cậu muốn nghỉ ngơi một chút.

Ở đây không có hệ thông sưởi, Tiểu Lâm cứ nói mãi là vì muốn cậu quay lại khách sạn để nghỉ ngơi, Ôn Nhiên lại chỉ cảm thấy có một trăm con vịt đang nổ đùng đoàng bên tai, cậu phải tùy tiện tìm một cái cớ là mình muốn ăn miến chua cay ở hàng gần đây mới có thể đuổi được cậu nhóc này đi.

Thật vất vả mới khiến mọi thứ bên tai yên tĩnh lại, Ôn Nhiên nghĩ cuối cùng cũng được dễ chịu, mới vừa hơi ngả lưng ra đằng sau một lúc để nghỉ ngơi thì cửa phong lại mở ra, giọng Tiểu Lâm yếu ớt truyền tới: "Anh Nhiên..."

Ôn Nhiên bị thằng nhóc chọc cho phát điên, cắt đứt lời nhóc: "Anh đã nói là anh không về khách sạn không đi bệnh viên, em có thôi đi..."

Chữ còn lại trực tiếp bị dội ngược vào trong cổ họng, bởi vì khi cậu nhìn ra cửa, là Thẩm Minh Xuyên đang bế Phiền Phiền đứng ở đó.

Hắn mặc một chiếc áo khoác dáng dài, đứng ngược sáng, dáng người cao ngất.

Chỉ một cái liếc mắt, bao nhiêu phiền muộn trong lòng Ôn Nhiên, đã được một dòng nước ấm lấp đầy, trái tim đập rộn ràng không ngừng, dường như muốn bay ra khỏi lồng ngực, cảm giác hạnh phúc như muốn tràn cả ra ngoài.

Lần đầu tiên cậu cảm nhận được như vậy, được nhìn thấy người mình thích, chính là hạnh phúc như thế đó.

Thẩm Minh Xuyên sợ cảm lạnh có thể bị lây, liền đưa Phiền Phiền mới thấy Ôn Nhiên thì tay chân khua khoắng loạn xạ cho Tiểu Lâm bế, sau đó bước nhanh tới chỗ cậu, giọng nói lạnh lùng cùng cứng rắn nói: "Bị cảm lạnh mà không tới bệnh viện cũng chẳng chịu về khách sạn, ngủ ở nơi này em muốn bệnh còn nghiêm trọng hơn nữa à?"

Ôn Nhiên lại ngây ngốc nhìn hắn, khuôn mặt suy yếu cười khúc khích, có vài phần rất có tư thái của mỹ nhân ốm yếu.

Thẩm Minh Xuyên nhíu nhíu mày, đưa tay sờ trán cậu một cái liền phát hiện bị sốt rồi.

Hắn tức giận đến nỗi muốn đưa cái người không biết chăm sóc bản thân này đè lên đùi mà đánh một trận, nghiêm mặt nói: "Em không cần phải bán manh, có phải nếu anh không đến thì em có sốt đến phát ngốc cũng..."

Thẩm Minh Xuyên đang nói thì ngừng lại, bởi Ôn Nhiên đang ngồi yên đột nhiên lại vươn tay ra ôm lấy hông hắn, thân mật mà cọ cọ mặt lên người hắn, cực kì nũng nịu giống hệt một đứa bé.

Trong lòng Thẩm Minh Xuyên dù có nghìn vạn lần tức giận, thì cũng bị cái hành động được gọi là đáng yêu này vuốt xẹp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.