Editor: Min 
Chương 4. Về nhà 
Tới thứ bảy, mẹ Thẩm gọi bọn họ về nhà ăn cơm. 
Thẩm Minh Xuyên lái xa, từ căn hộ của bọn họ về Thẩm gia mất khoảng một giờ đồng hồ, Ôn Nhiên ngồi ở trên xe, sự giao lưu giữa cậu và Thẩm Minh Xuyên là bằng 0, nên lúc đầu có tinh thần thì ngắm cảnh vật bên ngoài, nhưng không bao lâu thì bắt đầu buồn ngủ, đến tận khi về Thẩm gia rồi cậu cũng không biết. 
Thẩm Minh Xuyên không thể không đánh thức con sâu ngủ này dậy. 
"Tới rồi à?" Ôn Nhiên mơ mơ màng màng xoa mắt, lúc này dù sao cũng không nhận nhầm Thẩm Minh Xuyên thành Tiểu Lâm. 
"Nhanh vậy." 
Ôn Nhiên nhìn cảnh sắc bên ngoài, chỉ trong chốc lát lại muốn nhắm mắt vào ngủ tiếp. 
Thẩm Minh Xuyên thấy vẻ mặt mệt mỏi của cậu, ngay cả mắt cũng không nguyện ý muốn mở, uyển chuyển nói, "Tôi hiểu chuyện thức đêm là khó tránh được, nhưng tình trạng cơ thể hiện tại của cậu rất đặc biệt, làm việc và nghỉ ngơi cần có quy luật." 
"Gần đây mỗi ngày tôi đều ngủ sớm dậy sớm, thực sự không thức đêm." Ôn Nhiên vô cùng oan uổng, "Hơn nữa đây là hiện tượng bình thường trong thời gian mang thai, anh không có một chút thường thức nào phải không Thẩm tiên sinh?" 
"........" Thẩm Minh Xuyên hơi xấu hổ, hắn bị khuyết thiếu trầm trọng kiến thức nuôi dạy trẻ (*),quả thật là hắn không biết. 
(*) Nguyên gốc là Dục nhân tri thức "育儿知识": Dục trong giáo dục, còn nhân là con người ý... 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mang-thai-ngoai-y-muon-diem-tuc-chinh-nghia-2/2465482/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.